PHONG NGOA

Ngoại truyện

Trường Ninh ngủ không ngon giấc, anh nằm mơ, trong mơ anh lạc vào một khu rừng, đi mãi đi mãi nhưng chẳng thấy lối ra, trời lại sập tối. Nếu tiếp tục đi có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, vì thế mà anh quyết định dừng chân bên một hồ nước nhỏ. Sẽ không có gì nếu sau đó anh không cởi bỏ quần áo và bước xuống hồ tắm. 

Trường Ninh chẳng hiểu vì sao mình lại lớn gan như vậy, tắm ở một nơi rừng thiêng nước độc. Kỳ lạ là trong mơ anh rõ ràng có nhận thức nhưng lại không điều khiển được hành động của mình, vẫn cứ ung dung khỏa thân bước xuống hồ nước đen ngòm kia. 

Trường Ninh nhíu mày, hơi cựa mình, đổi từ tư thế nằm nghiêng sang nằm thẳng, hoàn toàn không cảm giác được người vốn dĩ phải nằm trong ngực mình đã bò dậy từ lúc nào, ngồi lù lù bên cạnh.

Trong mơ, lúc tắm rửa, từ hồ nước đen bỗng có một nhành hoa đỏ trồi lên, hoa rất đẹp, dưới ánh trăng sáng lấp lánh, đỏ rực như máu, cực kỳ lộng lẫy và quyến rũ. Nó tỏa ra hương thơm ngọt ngào dụ anh đến gần. Anh không biết, bên dưới mặt nước lặng kia là từng sợi dây leo của nó đang kéo dài, vòng quanh nửa thân dưới của anh, chỉ chờ anh vừa phát hiện sẽ lập tức siết lấy, trói chặt con mồi.

Kỳ thật, giấc mơ này cũng không phải là không có liên hệ với bên ngoài, chính xác mà nói thì nó là do tác nhân bên ngoài mang đến. Nhành hoa đỏ đang đói khát quấn lấy anh kia chính là Andrew lúc này. 

Nửa đêm hứng tình thì phải làm sao? Andrew ngủ không nổi, ông xã ngay bên cạnh mà còn có thể ngủ được thì không đáng mặt đàn ông, vì thế cậu quyết định ngồi dậy, ôm ôm hôn hôn sờ mó cho đã ghiền tí xíu rồi ngủ cũng được. 

Thế nhưng cậu cắn đỏ môi anh, liếm khắp cơ ngực và cơ bụng săn chắc của anh cũng không đủ để giải khát tý nào, ngược lại càng khó chịu hơn. Cậu nhịn hết nổi, lại phạm vào thói xấu của mình, mặc kệ anh có đang ngủ hay không mà cứ làm chuyện mình muốn.

Nửa thân trên của anh đã bị cậu quậy một trận, cúc áo bung hết cả, vạt áo phạch sang hai bên, da thịt phơi ra làm bại lộ những dấu hôn và dấu cắn mà cậu vừa tạo.

Andrew lúc này đã thèm lắm rồi, mà thèm cái gì thì đã quá rõ ràng. Cậu ngồi xổm bên chân anh, liếm liếm khóe môi, một tay bắt đầu thực thi trò xấu của mình. 

Cậu thật nhẹ tay để không đánh động đến anh mà kéo quần anh xuống. Hai mắt lúc nhìn thấy nơi gồ lên trong chiếc quần lót tứ giác giữa hai chân anh lập tức phát sáng như đèn pha, cái dáng vẻ này của cậu nếu để người không biết nhìn vào còn tưởng là cậu đã ba tháng không được làm, nào có biết ngày ngày ông xã cậu đều đút cho hai cái miệng trên dưới của cậu ăn no nê, ấy thế mà cậu vẫn cứ đói khát như thể bị bỏ rơi thật lâu. 

Cậu đưa tay vén mép quần lót anh lên, chậm rãi moi thứ mềm nhũn vẫn còn ngủ say của anh ra khỏi quần, sau đó cúi người, há miệng ngậm vào. 

Ừm ừm, mềm mềm giống như một miếng bọt biển, còn phảng phất mùi sữa tắm mà anh tắm trước khi ngủ. 

Thật ra cậu thích nhất là ngậm lúc anh chưa cương, rất vừa miệng, còn khi cương rồi thì to quá, không bao giờ cho hết vào được. Thế nên giờ phút này cậu rất tận hưởng, chậm rãi từ tốn thưởng thức “bữa khuya” trong tay, khiến nó dần dần thay đổi hình dạng, chẳng mấy chốc sau đã phình to ra gấp hai, cương cứng và thẳng tắp. 

Andrew bắt đầu liếm nó như liếm một que kem không bao giờ tan, tiếng mút mát dù đã kiềm chế nhưng đôi lúc vẫn tràn ra khỏi miệng cậu. 

Trong mơ, Trường Ninh đã bị đóa hoa đỏ tóm gọn, những sợi dây leo chắc khỏe của nó quấn lấy anh, trượt qua từng nơi trên cơ thể anh, không ngừng cọ sát, sau đó tấn công vào hạ bộ của anh, nó dùng một nụ hoa nhỏ bao lấy dương vật anh, co bóp như đang mút mát.

Trường Ninh hừ một tiếng, càng lúc càng cau chặt mày, thế nhưng anh vẫn chưa động đậy, cũng chưa đẩy người bên trên ra.

Andrew nhìn anh một cái, biết là ngày hôm nay có lẽ anh đã làm việc mệt mỏi nên ngủ say hơn bình thường, vì thế lại càng thích thú mà chơi đùa với dương vật đang càng lúc càng lớn trong miệng mình. Đến khi nó cứng ngắc, đỏ sậm, gân xanh nổi cồm cộm, cậu mới nhả ra, dáng vẻ vẫn còn chưa đã ghiền mà liếm liếm phần quy đầu nhạy cảm mấy cái.

Liếm đã đời rồi, Andrew ngồi thẳng người dậy, đưa mắt nhìn ông xã của mình một cái, thấy anh tuy ngủ không yên giấc nhưng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh, hiếm khi anh lại ngủ say như hôm nay, cậu không chơi cho đã thật đúng là lãng phí cơ hội.

Andrew nhếch miệng cười xấu xa, bắt đầu làm ra vài trò đáng xấu hổ.

Cậu nắm lấy tay anh, cầm những ngón tay thon dài của anh cho vào miệng, liếm ướt thật ướt, sau đó dùng những ngón tay dính đầy nước bọt đó mà xoa lên đầu ngực mình.

Lúc này cậu vẫn còn mặc đồ ngủ, thế nhưng chất vải mỏng, vừa gặp nước thì trở nên trong suốt và dính dấp. Nước bọt thấm vào khiến nó dán lên đầu vú đã nhô cao và đứng thẳng của cậu. 

Andrew rùng mình một cái, sau đó thích muốn chết mà cầm tay anh không ngừng xoa lên ngực mình, tự mình điều khiển hai ngón tay anh vân vê đầu vú nhỏ đã dựng đứng. Cách một lớp áo mỏng khiến sự ma sát càng thêm kích thích, cứ như thể có một luồng điện không ngừng bắn ra từ tay anh, truyền vào đầu vú cậu làm nó sướng đến tê rần.

Andrew thở càng lúc càng nhanh, cậu phải dùng hết sức mới kiềm được tiếng rên rỉ đang chực trào ra ngoài của mình.

Cái trò nhân lúc anh ngủ mà làm bậy này thật sự kích thích mà, phê chết mất!

Andrew không ngừng đổi bên, động tác tuy nhẹ nhàng nhưng lực độ lại không hề nhẹ, chẳng mấy chốc mà hai hạt đậu đã bị cậu dùng ngón tay anh vân vê đến sưng to. 

Lần này giống như một bữa tiệc buffet, cậu dùng tay anh tự phục vụ cho mình, muốn chăm sóc chỗ nào thì kéo đến chỗ đó mà xoa nắn, thậm chí còn cầm lấy dương vật anh cạ vào đầu vú của mình, dùng hạt đậu đỏ đã sưng to chạm vào cái lỗ nhỏ trên quy đầu, để thứ chất lỏng không biết tên đang rỉ ra từ đó bôi đầy lên ngực mình. Kỳ thật, nếu không phải hạt đậu này đã sưng to, cậu thật muốn nhét nó vào lỗ nhỏ đó của anh luôn.

Quả thật là chơi đến hăng hái.

Lúc này, dù Trường Ninh ngủ say như chết thì cũng không thể không có phản ứng, cộng thêm giấc mơ đã bắt đầu chuyển thành ác mộng, đương lúc bị cậu đùa giỡn, anh nhíu mày, chân bất ngờ cong lên, vung một cái, thiếu chút nữa đá trúng mũi cậu. 

Andrew kịp thời né tránh, sợ hết hồn mà ôm ngực thở phì phò. 

Trong cơn ác mộng, Trường Ninh đã thoát khỏi mớ dây leo của đóa hoa đỏ, có lẽ đòn đánh trả vừa rồi có hiệu quả, anh nhanh chóng bò ra khỏi hồ nước, chạy đi một mạch. 

Thế nhưng đáng sợ là dù anh có chạy nhanh thế nào thì đóa hoa kia vẫn bám sát phía sau, đã vài lần những sợi dây leo của nó suýt cuốn được anh. 

Nó có lẽ rất tức giận, bỗng chốc trở nên khổng lồ, bất ngờ nhảy bật lên, sau đó nhắm thẳng về phía anh mà đáp xuống. Trường Ninh bị đè bẹp dưới thân nó, không cách nào ngọ nguậy.

Ở bên ngoài, Andrew vì để ngăn đôi chân dài của anh lại đá mình, cậu dứt khoát tự cởi quần, trèo lên người anh ngồi khóa chặt.

Dương vật của cậu cũng đã cương cứng, bị cậu cầm lấy cạ vào con thú to lớn của anh. Đặt cạnh nhau thế này mới có thể thấy rõ sự khác biệt, kích cỡ chênh lệch, một hồng hồng một đỏ sẫm, một trơn nuột tinh tế, một gân guốc hùng hổ, rất kích thích thị giác. Andrew hưng phấn cầm lấy cả hai không ngừng cọ sát, nghịch ngợm để hai đỉnh đầu nấm chạm chạm vào nhau, còn tưởng tượng như thể chúng đang hôn nhau. 

Nước dịch trong suốt rỉ ra từ hai cây gậy thịt đã sớm dính quyện vào, hòa lẫn, chảy đầy trên tay Andrew, ướt át và dâm đãng không thể tả. Lúc cậu nhấc gậy thịt của mình lên sẽ khiến một sợi tơ bạc hình thành từ thứ chất lỏng đó bị kéo ra theo, không rõ là dịch của ai, cũng có thể là của cả hai. 

Andrew nhịn không nổi, cậu dùng tay quệt thứ dịch đó, đưa lên miệng liếm láp, tận hưởng mùi vị của nó, nhưng có lẽ vì quá hứng tình mà thứ này chảy ra thật sự nhiều, cậu liếm mãi không hết. Chờ đến khi ngán rồi thì lại đổi kiểu, bắt đầu lấy ngón út đâm đâm vào lỗ niệu đạo của anh, thành công khiến anh hừ mạnh.

Cậu cười thầm, không biết nghĩ cái gì trong lòng mà lại cúi người xuống ngậm đúng vào lỗ niệu đạo hút hai cái, sau đó chép miệng, lại dùng ngón út đâm đâm nó. 

Có lẽ vì tư thế để liếm cho anh khiến cậu lại lơ là đôi chân dài kia, mới ngồi không vững một chút thì Trường Ninh lại vung chân, đá trúng hông cậu một cái làm cậu ngã lăn sang một bên.

Cậu thở hổn hển bò dậy, quá nguy hiểm, thiếu chút nữa cắn trúng anh ấy rồi!

Andrew tức giận, nhưng nghĩ đến việc là do mình quậy anh trước thì xoa xoa mũi, cảm thấy vẫn là chơi kiểu “hai đầu nấm hôn nhau” vui hơn. Thế là lại leo lên người anh, sau khi tự tin chắc chắn có thể ngăn được cú đá của anh thì lại tiếp tục nghịch ngợm.

Lần này, kích thích quá nhiều truyền đến từ thân dưới đã thành công kéo Trường Ninh ra khỏi cơn ác mộng đại chiến với đóa hoa đỏ biết hút máu kia. Có điều, thoát khỏi nó trong mơ không có nghĩa là cũng thoát khỏi một đóa hoa dâm đãng biết hút máu khác… à không, đóa hoa dâm đãng này hiện tại không hút máu anh, là hút tinh mới đúng.

Vì thế mà khi anh mở mắt ra, đập vào mặt chính là cảnh tượng vợ mình đang ngồi đè trên thân mình, vẻ mặt dâm đãng, ánh mắt si mê, cầm hai dương vật đã cương cứng không ngừng cọ sát với nhau, khi thì quấn quít, khi thì chạm vào đỉnh đầu nấm của nhau như đang hôn.

Trường Ninh chỉ cảm thấy máu nóng dồn lên trên mặt mình lẫn vật thể dưới thân. 

Andrew còn chưa kịp ngạc nhiên khi con thú gân guốc trong tay bỗng nhiên phình lớn hơn nữa, cậu nghe thấy một tiếng quát tức giận vang lên: “Andrew!”

Andrew hết hồn, theo phản xạ mà nhét dương vật của anh vào lại trong quần lót, động tác nhanh như gió cứ như thể đã luyện tập cả ngàn lần, sau đó tròn mắt giả vờ giả vịt: “Á, anh tỉnh rồi.”

Trường Ninh thở phì phò: “Em làm thế sao mà tôi không tỉnh cho được? Còn nhét vào lại làm gì? Muốn giấu à?”

Anh tức giận tung chăn ra, ngồi bật dậy đè cậu xuống.

Andrew vốn còn chờ bị mắng, không nghĩ đến anh chưa mắng thì đã hành động, cậu bất ngờ không kịp đề phòng hét một tiếng: “Á, chờ đã, từ từ.”

Trường Ninh bị quấy rầy giấc ngủ thật sự giận không để đâu cho hết, cái chuyện này anh đã nói đi nói lại cả trăm lần rồi, rằng không được làm trò đó khi anh đang ngủ! Thế mà tên ma cà rồng nào đó cứ chọc giận anh, để xem anh phạt cậu thế nào!

“Nếu em đã muốn đến thế, không kịp chờ anh tỉnh mà phá phách không cho anh ngủ thì cố mà chịu đi.”

Nói rồi anh lật người cậu lại, động tác dứt khoát không cho phản kháng, tay giơ cao, đánh bốp vào mông cậu thật mạnh, gằn giọng hỏi: “Chừa chưa?”

Andrew giãy giụa, hai cái chân dài nhoi lên nhoi xuống, thật không biết là cố ý hay vô tình mà vểnh mông lên lắc qua lắc lại, miệng kêu a á chứ không trả lời anh.

Trường Ninh cảm thấy hiền với cậu là cậu sẽ làm tới, không nghiêm khắc trừng phạt là sẽ không còn biết sợ nữa! 

Anh hung ác luồn một tay xuống dưới nắm lấy dương vật cứng ngắc của cậu, bóp chặt. 

Andrew bị bóp, sướng đến run người mà rên hừ hừ. Thế nhưng chưa kịp tận hưởng thì trên mông lại bị đánh một cái mạnh, lực siết của bàn tay to đang cầm lấy vật thể nhạy cảm của mình cũng siết lại, đau nhói.

Trường Ninh trầm giọng: “Hả? Chừa chưa?”

Không hiểu sao nơi đó bị đối xử như vậy, vừa đau mà lại vừa thích, cảm giác này còn khốn khổ hơn cả bình thường. Andrew chợt nhớ đến một lần cậu làm sai mà còn bướng cũng bị phạt như thế này, lần đó anh luôn siết chặt dương vật cậu không cho bắn, ép cậu kiên trì suốt mấy tiếng đồng hồ, khi mà anh bắn những ba lần mới cho phép cậu được phóng thích một lần duy nhất. Cái đêm đó đúng là điên cuồng và dã man, không gì đáng sợ hơn việc khoái cảm chạm đỉnh nhưng lại bị ép xuống, nào khác tra tấn là mấy. Tuy giây phút cuối cùng được buông thả thật sự như chạm đến thiên đường nhưng cơn dằn vặt trước lúc đó thì cậu không thích đâu, sợ lắm. 

Andrew bị đánh mà rùng mình, trong lòng cảm thấy có gì đó bất ổn, sợ anh lại phạt mình như cái đêm đó thì cậu sẽ chết mất, vì thế mà giả đò đáng thương, rớt chút nước mắt, nức nở nói: “Em không dám, không dám nữa.”

Trường Ninh nheo mắt: “Hừ, đừng cho là anh tin, lời này của em đã nói bao nhiêu lần rồi, không khiến em sợ em sẽ không chừa!”

Đêm đó, Andrew thật sự bị trừng phạt, nhưng không dã man như cái cậu nghĩ. Ít ra thì anh vẫn cho cậu bắn mấy lần. Có điều, đêm nay anh thô bạo lắm, vừa dập vào lút cán vừa đánh mông cậu mà hỏi:

“Có biết sợ chưa?”

“Dạ, a a, sợ… sợ rồi.”

“Có chừa không?”

Andrew từ giả khóc ban đầu biến thành khóc thật, mặt đầy nước mắt, không ngừng nức nở kéo áo anh xin tha: “Em chừa rồi. Hu hu…”

“Nói xem lần sau còn tái phạm thì sẽ làm sao?”

“Thì, thì… thì sẽ bị anh chơi như thế này. Á, ưmm…”

“Như thế này là như thế nào?”

“Là, là bị đánh đòn, bị đâm thật mạnh vào lỗ nhỏ, ư ~ hu hu sâu quá.”

“Thái độ khi xin lỗi nên như thế nào?”

Andrew lập tức chổng mông lên thật cao, vừa khóc hu hu vừa dùng hai tay banh lỗ nhỏ của mình ra, mếu máo nói: “Xin lỗi anh mà, anh hãy phạt lỗ nhỏ của em đi. Sau này em sẽ, sẽ không phá phách nữa.”

Thật ra đêm đó, Andrew rất toại nguyện vì được giải cơn hứng tình. Tuy bị anh làm cho thê thảm nhưng lại rất rất thỏa mãn, sung sướng như ở thiên đường. Mãi đến tận sáng lỗ nhỏ nào đó vẫn còn tê rần, dư âm một đêm điên cuồng đọng mãi chưa tan. 

Trường Ninh dù hôm qua mạnh tay đánh cậu nhưng vẫn xót, khuya hôm đó lúc tắm cho cậu vẫn luôn xoa cái mông tròn của cậu mà hỏi có đau không?

Ma cà rồng ấy à, chút lực này của bạn đời thật ra chỉ là gãi ngứa, nhưng mà Andrew vẫn thích làm nũng bảo đau, cần người an ủi. Có điều cái này không phải là cậu giả vờ, bị đánh là một chuyện, vừa bị đánh vừa làm tình thô bạo lại là chuyện khác, cho nên dù là ma cà rồng thì vẫn bị hành hạ muốn chết, chưa kể người hành hạ còn là ông xã của cậu, cậu không dùng một tý phòng vệ hay phản kháng nào, để mặc anh đánh đỏ mông mình.

Như ý nguyện, Andrew được ông xã dỗ dành rồi mới ngủ, sáng hôm sau tỉnh lại cũng là sự đối đãi dịu dàng và săn sóc có thừa. Lúc ăn sáng, cậu nhịn không được mà thầm nghĩ, có phải thật ra anh ấy chỉ mượn cớ để chơi bạo lực với mình một tí không? Có phải thật ra anh ấy cũng thích bị mình quậy như thế không?

Chờ khi Trường Ninh ấn cậu xuống giường nói muốn kiểm tra nơi đó của cậu. 

Cậu nghĩ: Hẳn là vậy rồi, trông anh ấy thích thế cơ mà. Lần sau mình cũng muốn được anh “trừng phạt” tiếp!

Phong Ngoa

Add comment

error: Alert: Copy không được đâu bé ơi!!!