Ngoại truyện này không dính dáng gì đến những chương truyện khác, cũng không đại diện cho cái kết của truyện. Nó chỉ là một chút tương tác ngọt ngào mà tác giả muốn được trông thấy của bọn họ.
Ai cũng biết ở viện bảo tàng cổ vật di tích Shirira có một vị thuyết minh viên vô cùng đẹp trai, những câu chuyện xưa cũ mà anh kể về mỗi một cổ vật trong viện bảo tàng đều sinh động đến kỳ lạ, cứ như thể anh ấy đã từng trải qua chúng. Có thể nói, vị thuyết minh viên này là một nhân tố vô cùng quan trọng trọng việc thu hút khách du lịch. Ngoài ra còn có không ít chuyện bên lề về anh ấy, chẳng hạn như việc nhân viên trong viện bảo tàng đếm không hết số người trồng cây si vì anh.
Chẳng hạn như hôm nay, vị khách kia lại đến nữa.
Ấy là một người đàn ông trông vô cùng chững chạc, anh ta như hạc giữa bầy gà khi đứng lẫn trong nhóm khách chỉ toàn nữ giới hoặc mấy cậu sinh viên nhỏ con khoa khảo cổ. Anh ta mặc một bộ vest trông thật nghiêm túc, chỉ có điều trên tay lại cầm một hộp quà được dán nơ cẩn thận, phỏng chừng là để tặng ai đó – người mà nhóm nhân viên của viện bảo tàng không cần nghĩ cũng biết là ai.
“Hôm nay anh ta cũng muốn chờ đến giờ thuyết minh của Shirira hả?” Một nhân viên nhỏ giọng hỏi đồng nghiệp.
“Ừm, hôm qua anh ta còn hỏi tôi mấy giờ thì hôm nay Shirira thuyết minh.”
Đúng vậy, suốt một tháng nay vị khách này đến đây không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng yêu cầu nghe Shirira thuyết minh. Thật ra điều này cũng không quá kỳ lạ, dù sao người thích nghe Shirira kể chuyện không phải chỉ có mình anh ta, mà sau giờ thuyết minh anh ta vẫn luôn nấn ná lại ở viện bảo tàng để tìm cách gặp riêng Shirira. Có điều dạo gần đây xuất hiện vài kẻ quấy rối trong viện bảo tàng, hay động tay động chân với mấy vị thuyết minh viên nữ, dù đã có bảo vệ nhanh chóng xử lý nhưng Ethan gà mẹ vẫn rất lo xa. Trước khi đi công tác cứ luôn miệng dặn dò Shirira xong việc thì hãy đi thẳng về nhà, đừng nấn ná ở đâu cả.
Ethan sẽ chẳng ngờ được cậu phòng biến thái lại trùng hợp phòng được cả tình địch, nếu không thì cả tháng qua chẳng biết đã có bao nhiêu kẻ thừa cơ gặp riêng anh rồi. Ấy thế mà ngày vừa trở về nhà, cậu phát hiện trong túi của Shirira có một hộp quà được gói ghém vô cùng tỉ mỉ.
…
“Sao em vừa đi thì anh đã nhận quà tỏ tình của người khác thế này?” Ethan đang vùi mặt vào giữa hai chân anh, miệng vừa liếm mút thứ đang dựng thẳng nào đó vừa lầm bầm oán trách.
Shirira lúng túng, vừa kéo lấy tóc cậu vừa thở dốc không ngừng: “Anh đâu có nhận…ưm…”
Chuyện này anh cảm thấy mình rất oan ức, lúc chiều khi vừa xong một buổi thuyết minh, trước cửa phòng nghỉ của anh đã có chiếc hộp tinh xảo này, đính kèm bên trên còn là một tấm thiệp nhỏ ghi hai chữ: Tặng Shirira.
Anh thậm chí còn không biết người tặng là ai, nhưng nếu bỏ ở đó thì lại không ổn cho lắm. Hết cách nên anh đành mang về, định bụng ngày mai thăm dò xem nó là của ai để trả lại.
Thế nhưng anh vừa đón Ethan về đến nhà thì cậu đã nhìn thấy cái hộp này đầu tiên. Bọn họ thậm chí còn chưa cho nhau nụ hôn nhớ nhung nào thì Ethan như ngửi thấy mùi nguy hiểm đã mở ngay chiếc hộp ra xem.
Quả nhiên bên trong là một cái bánh kem hình trái tim, còn có một phong thơ tình và một cái hộp khác, xem ra có đến hai phần quà trong chiếc hộp này.
Vì vậy mà xảy ra tình huống hiện giờ, cậu người yêu của anh lại ghen rồi. Cậu ấy đè anh ra sàn phòng khách, cứ thế mà liếm mút nơi đó của anh.
Shirira rất muốn ngăn cản nhưng một tháng vắng vẻ, bây giờ khắp cơ thể đều bị người yêu đụng chạm khiến anh cũng không chịu nổi, đành phải mặc cho cậu bôi kem tươi trong bánh lên “cây gậy” của anh rồi “ăn” nó một cách “ngấu nghiến”.
Anh vừa thở dốc vừa nói: “Ethan à… nếu chủ nhân của chiếc bánh kia mà biết… ưmmm, biết em ăn nó như vậy thì sẽ đau khổ lắm đó.”
Ethan không nói gì mà chỉ hơi ngước mắt, trong mắt mang rõ hai chữ mặc kệ, sau đó cậu lại gục mặt, phồng má cố nuốt hết cả “cây” của anh.
Khoang miệng ấm nóng và chiếc lưỡi trơn trượt cùng với cổ họng ép chặt của cậu khiến Shirira phải run cả chân, toàn thân anh nóng bừng, vành tai cũng đỏ ửng, anh vội nói: “Đừng…”
Quả nhiên ngay sau đó Ethan hơi nôn khan một cái, cậu vội nhả ra, đổi sang liếm láp. Anh xoa xoa tóc và gò má đỏ của cậu, an ủi: “Đừng cố nuốt sâu quá.”
“Ừm…” Ethan khẽ đáp, ban nãy đúng là cậu có hơi hấp tấp, bây giờ đổi thành liếm một lúc thì lại hơi thiếu vị, cậu bèn quệt thêm kem tươi lên cây gậy và hai viên bi nào đó, tiếp tục ăn.
Hành động này thật khiến Shirira dở khóc dở cười, anh cũng lấy một miếng bánh cho vào miệng sau đó kéo cậu lên, đút cậu ăn cùng. Ethan nhắm mắt, môi ép lên, vừa cắn miếng bánh vừa cắn cả môi anh, hút vào trong miệng, miếng bánh thì trôi xuống bụng còn cánh môi ngọt ngào kia thì vẫn dây dưa bên ngoài.
Bọn họ cứ thế đút nhau ăn hơn nửa cái bánh rồi Shirira bỗng nhiên trở mình, đến lượt anh đè cậu dưới thân. Gương mặt hiền lành của anh giờ đây đỏ hơn bình thường, trên trán cũng hơi lấm tấm mồ hôi, anh cười dịu dàng nói: “Anh cũng muốn bôi kem lên người Ethan.”
Ethan nghe vậy thì không nói hai lời đã lập tức cởi áo ra, loạt soạt mấy cái cũng đã cởi phăng cả quần. Lúc cây gậy của cậu bật ra đánh vào đùi anh làm anh cười khẽ một tiếng, cầm lấy nó vuốt ve: “Em hưng phấn quá, cứng lắm rồi này.”
Ethan thở ồ ồ, lắc lư hông mình cọ sát nơi riêng tư kia vào người anh rồi rướn mình hôn anh một cái, nói: “Nó đang muốn được anh bôi kem lên đó.”
Shirira lại phát ra tiếng cười khẽ, lồng ngực anh rung lên, trầm trầm và hơi chấn động khiến Ethan đang đặt tay trên ngực anh cũng phải thất thần. Cậu nghĩ có lẽ chính anh cũng không biết mỗi khi thân mật mà anh cười như thế sẽ cực kỳ gợi cảm, làm cậu hưng phấn thêm gấp mấy lần.
Quả nhiên, anh kinh ngạc nhìn vật thể nam tính đang nắm trong tay, thốt lên: “Oa, của em lại to thêm này.”
Ethan xấu hổ, mặt đỏ bừng bừng mà quay đầu đi: “Là do anh cười nên em mới thế đó.”
“Thế thì anh phải cười nhiều hơn mới được.”
Chọc ghẹo cậu xong, Shirira học theo cách cậu làm ban nãy mà bắt đầu bôi đầy kem lên gậy thịt của cậu rồi khom người ngậm cả cây vào miệng. Kích thích ập đến khiến Ethan phải rên thành tiếng, cậu ưỡn mình nâng hông, nắm tay siết chặt, bên tai là tiếng mút mát khi có khi không của người yêu đang âu yếm mình.
Phản ứng của cậu có phần mãnh liệt hơn mọi lần, có lẽ là do một tháng rồi bọn họ không ở cùng nhau nên cậu mới trở nên khó nhịn như vậy. Thân thể còn rất nhạy cảm nữa, chỉ cần Shirira vuốt ve phần bụng săn chắc và vòng eo dẻo dai của cậu thì cậu sẽ thở dốc không ngừng, hoặc khi anh sờ đến mặt đùi trong là cậu lập tức run rẩy, gậy thịt trong miệng anh cũng giật lên như thể muốn bắn ra vậy. Anh cười khẽ, chơi xấu mà nhắm ngay đỉnh đầu nấm hút mạnh một cái làm Ethan phải kêu lớn: “A, Shirira…”
Cậu biết mình không kiềm được nữa, vội muốn đưa tay kéo anh ra nhưng Shirira vẫn cứ giữ nguyên tư thế, để mặc cho vật thể trong miệng mình giật bắn lên rồi phun trào ra thứ dịch nóng hổi.
Khoái cảm làm Ethan thở không ra hơi, trán cậu chảy đầy mồ hôi, ngực phập phồng kịch liệt, mà người bên trên vẫn chưa buông thân dưới của cậu ra. Anh vẫn cứ ngậm lấy nơi đó, yết hầu trượt lên xuống rõ ràng là đang nuốt lấy tinh dịch của cậu.
Ethan cố nhấc người nhìn, cậu chỉ thấy anh vẫn cúi đầu nhắm mắt, dường như đang tận hưởng dư vị của cậu, một vài lọn tóc của anh hơi rũ xuống, chúng chạm lên bụng cậu. Ethan vươn tay vén chúng lên rồi ôm lấy hai má anh: “Anh lại nuốt rồi.”
Shirira hé mắt, trong mắt là ý cười, anh đánh lưỡi một vòng liếm sạch vật thể trong miệng rồi mới nhả nó ra, cười bảo: “Của Ethan rất ngon mà, vị như quả bơ vậy. Mọi lần đều là Ethan nuốt của anh, thỉnh thoảng cũng phải đến lượt anh chứ.”
Vừa nói anh vừa cọ má vào bàn tay cậu, để cậu giúp anh vén tóc ra sau tai sau đó nhìn cậu hỏi nhỏ như đang dụ dỗ: “Hôm nay Ethan có muốn tự ngồi lên không?”
Ethan chớp mắt nhìn anh, vật thể vừa bắn ra có hơi xìu xuống lại vì câu nói đó mà hưng phấn trở lại: “Muốn!”
Nếu không phải ở phòng khách không có dầu bôi trơn thì có lẽ bọn họ đã làm ngay tại đây rồi. Ethan gấp gáp đứng dậy, đá văng mớ quần áo vướng chân rồi kéo Shirira chạy về phòng ngủ, nhanh chóng đè anh lên giường sau đó vừa hôn khắp người anh vừa nói: “Hôm nay em muốn làm đến khi kiệt sức mới thôi!”
Nói rồi cậu lấy dầu bôi trơn trong tủ đầu giường ra, bôi đầy lên dương vật cứng đỏ của anh, thậm chí còn tự bôi lên mông mình rồi gần như không chờ nổi nữa mà cưỡi lên hông anh sau đó nhét thẳng vào trong, đâm đến lút cán.
“Ah…” Cả hai cùng phát ra một tiếng kêu dài khe khẽ vì sự sung sướng này.
Ethan ra sức lắc eo, nhiệt tình “nhún nhảy” trên cơ thể anh, mặt hiện đầy vẻ vui thích: “Của anh tuyệt quá… Ư… Hưmm…”
Shirira cũng thở ra từng hơi nặng nề, hai tay anh vịn lấy vòng eo dẻo dai của cậu, nương theo tốc độ của cậu mà thúc hông lên, phối hợp ăn ý vô cùng, mỗi một nhịp đều có thể đâm trúng điểm mẫn cảm của cậu, còn có thể vào tận sâu bên trong khiến bắp chân cậu run lên từng hồi, ngay cả hơi thở cũng trở nên khó nhọc. “A a thích quá.”
Hậu quả của việc ăn chay một tháng chính là khi bắt đầu ăn mặn trở lại sẽ trở nên cuồng nhiệt quá mức. Ethan ban đầu còn ngồi đối mặt với anh, hai tay chống ngực anh, lấy tư thế này mà dồn sức vào tốc độ. Chờ đến khi mỏi chân mỏi tay, cậu xoay một vòng, đưa lưng về phía anh rồi bắt đầu ngã người ra sau, tốc độ chậm hơn một chút nhưng mỗi lần ngồi xuống đều rất ra sức khiến gậy thịt của anh đâm mạnh vào thành ruột, sướng đến kêu lớn.
Shirira đã nói để cậu chủ động lần này nên toàn bộ nhịp điệu của cuộc tình ái hôm nay đều đặt vào tay cậu, cậu thích chơi thế nào thì cứ chơi thế đó, anh chỉ việc phối hợp theo mà thôi.
Mãi đến khi Ethan là người kiệt sức trước, cậu run lẩy bẩy bắn ra lần thứ tư, tưới đầy bụng anh rồi sau đó mệt đến ngã ngửa ra sau, cũng may được anh nhanh chóng đỡ lấy kéo lại vào lòng mới không đến mức rơi xuống giường. Cậu thì thào: “Em… em bắn không nổi nữa.”
Shirira yêu thương vuốt tóc mái ướt mồ hôi ra sau cho cậu, hôn hôn cái trán ẩm rồi nói: “Anh còn có thể làm thêm một lần nữa.”
“Nhưng em mệt lắm rồi.” Ethan chu môi, dụi mặt vào cổ anh.
“Là Ethan nói muốn làm đến khi kiệt sức mà, Ethan mệt rồi thì lần cuối này cứ để anh vậy.” Nói rồi anh nâng cằm cậu lên, cắn lấy đôi môi đã sưng đỏ của cậu, hôn sâu thật lâu rồi trở mình đè cậu ra giường.
Lần này đến phiên anh nâng hai chân cậu lên, banh ra thật rộng rồi ép nó đến ngực cậu khiến lối vào nào đó đã ướt nhẹp tinh dịch và vẫn còn mấp máy bại lộ hẳn trong không khí. Anh nhìn nhìn cái lỗ đỏ hồng đã sắp không chứa nổi dịch thể trắng đục kia, nhìn miệng lỗ cứ hé ra rồi khép vào như đòi ăn, kiềm không được mà nói: “Chỗ này của em trông thật đẹp.”
Ethan bị lời khen của anh làm cho toàn thân đỏ ửng, dù đây không phải lần đầu tiên anh khen nơi riêng tư của cậu nhưng cho đến tận bây giờ cậu vẫn chưa thể bình tĩnh được khi bị anh ngắm nghía chỗ đó trong tình trạng nó đặc nghẹt tinh dịch của anh.
Dù mệt nhưng cơn hứng tình vẫn bị khơi lên bởi một câu khen ngợi đơn giản, Ethan cắn môi, rút ra chút sức cuối cùng mà tự đưa tay ôm giữ lấy mông mình, cố ý dùng ngón tay vạch rộng lối vào kia: “Anh cắm vào đi, thêm một lần cuối nha.”
Dứt lời, gậy thịt to lớn đã lập tức vùi vào, tinh dịch còn nằm bên trong trước đó lập tức ọc ra, chảy ướt cả mông cậu lẫn đùi Shirira.
Một lần cuối này lại thư thả hơn những lần trước, thế nhưng dịu dàng của anh lại khiến cậu bắn còn nhanh hơn, chỉ có điều cậu đã không còn gì để bắn nữa rồi, dương vật đáng thương giật giật hồi lâu nhưng cũng chỉ chảy ra một ít dịch trong suốt. Phải đến gần mười giờ đêm bọn họ mới làm tình xong. Ethan đã muốn chết ngất trên giường, ngay cả ngón tay cũng không buồn cử động được người yêu đưa vào phòng tắm tẩy rửa. Cậu không nhớ lắm anh đã tắm cho mình thế nào, chỉ biết khi tỉnh lại thì phát hiện bọn họ đã bỏ cả bữa tối mà ngủ thẳng đến sáng.
Đêm qua chơi quá hăng, vừa tỉnh giấc Ethan đã nếm được trái đắng, cửa sau của cậu vừa sưng đau vừa rát, nếu không phải Shirira giúp cậu bôi thuốc trước khi ngủ thì hẳn là bây giờ nó còn tệ hơn.
Cậu bợ mông đi cà nhắc vào phòng tắm, vừa nhăn nhó mặt mày vừa chà răng khiến Shirira đứng cạnh xót xa không thôi, anh nói: “Lần sau đừng làm nhiều như vậy nữa nhé.”
Ethan khóc ròng trong lòng, nói thì nói thế nhưng nếu lại có ngày tương tự sợ rằng cậu lẫn anh vẫn sẽ lại điên cuồng một trận mà không thèm đoái hoài đến hậu quả.
Hình như Shirira cũng nghĩ đến tính bất khả thi này, anh bảo: “Hay là… sau này mấy hiệp đầu em ở bên dưới, mấy hiệp sau đến lượt anh…”
“Không được!” Chủ ý để anh nằm dưới vừa đưa ra đã bị cậu bác bỏ ngay, cái chuyện đau đớn khổ sở sau khi xong việc cậu không nỡ để anh chịu đựng chút nào, vẫn cứ để cậu gánh vác đi.
Nghe cậu từ chối ngay tắp lự như thế, anh lau mặt xong thì đi vòng ra phía sau cậu, ôm lấy eo cậu khẽ lắc lư, còn tựa cằm lên vai cậu hỏi: “Sao vậy?”
Ethan nói không chớp mắt: “Em thích ở dưới, không cho anh giành!”
“Hầy, em thật keo kiệt.” Shirira bĩu môi, hôn chóc vào má cậu rồi buông cậu ra, chậm rãi mặc quần áo sau đó rời khỏi phòng, bắt đầu dọn dẹp phòng khách mà đêm qua họ làm loạn.
Chốc lát sau Ethan cũng xuống lầu, thấy anh đã thu dọn gọn gàng nhưng trên bàn vẫn còn bày ổ bánh trái tim bị ăn dang dở, bức thư tình và một chiếc hộp nhỏ, cậu bèn đi đến gần mở thư ra nhìn. Có lẽ là vì đêm qua được “tưới” đẫm nên cậu không còn tức tối gì nữa, sau khi đọc xong thì nhìn đến chiếc hộp nhỏ chưa mở kia, hoá ra bên trong là một cái micro cài áo đời mới, nhìn là biết khá đắt tiền, ắt hẳn người tặng là một người không những lãng mạn mà còn tinh tế nữa, món quà này rõ ràng vô cùng thực dụng trong công việc của Shirira.
“Mấy thứ này nên trả lại thôi, còn ổ bánh lỡ ăn rồi thì đành mua lại cái khác vậy.” Shirira nói.
Ethan lập tức lấy điện thoại ra chụp phần còn lại của chiếc bánh, tuy không đầy đủ nhưng cũng đủ để biết nó vốn được trang trí như thế nào. Cậu đặt người khác làm lại hẳn một chiếc y chang như vậy, đã trả lại thì phải trả lại hết.
Hậu trường
Shirira tìm được người đã tặng mình, anh cười ngại ngùng trả lại hộp quà: “Cảm ơn anh nhưng thật xin lỗi, tôi không thể nhận tình cảm của anh, với cả bánh anh tặng người yêu tôi lỡ ăn mất rồi, để xin lỗi em ấy đã đặt lại một chiếc khác, hy vọng anh đừng chê nhé.”
Ethan đứng ở xa mãn nguyện nhìn vẻ mặt người đàn ông nọ cứng lại khi hay tin bánh của anh ta đã bị cậu ăn mất. Không biết anh ta có nhìn ra cái micro cài áo hôm nay của Shirira còn xịn hơn cái anh ta mua không nữa, hy vọng là biết để anh ta chim cút ra xa một tý. Ha ha ha.
Cảm ơn banj nhé, chăm chỉ quá, thích cách bạn xây dựng 2 nhân vật chính ❤️
Cảm ơn bạn yêu đã ủng hộ và yêu thích nè 🥰🥰♥️♥️