Vì lúc sáng đã làm một trận nên bây giờ hoàn toàn không cần tốn quá nhiều thời gian hay phải dùng đến bốn ngón tay mới khiến vách thịt nhỏ mở rộng đủ, chỉ chút khiêu khích ban nãy cũng đã làm nó rất mềm và ẩm ướt rồi.
Ali đứng lên trên ghế sopha, chân chịu tải trọng lượng của cả hai, còn phải giữ thăng bằng vì nệm ghế lún xuống, thế nhưng chút chuyện này không là gì đối với cậu.
Cậu vẫn đỡ lấy hông Hoàng Bách, để anh nằm vững ở tư thế đó, mông càng nâng lên cao, lưng gần như rời khỏi ghế, chỉ có nửa người trên là còn nằm, có điều cậu giữ anh rất tốt giúp anh không phải chịu nhiều áp lực. Nhưng đó chỉ là khi chưa bắt đầu.
Cậu nhắm vào lỗ nhỏ đang mấp máy khát khao kia mà đâm con thú của mình xuống, ngay cả khi chính bản thân cậu cũng không nhìn thấy được con thú nhưng bằng thứ bản năng nào đó mà việc này không xảy ra chút sai lầm nào. Thật chính xác, nó xông thẳng đến và vùi tất cả vào trong nơi mềm mại chặt khít kia.
“A…”
Hoàng Bách không thấy được động tác của cậu, hoàn toàn bị tấn công bất ngờ nên không kiềm được mà kêu lên. Dù làm bao nhiêu lần, kể cả khi vừa làm xong sáng nay anh vẫn không thể dễ dàng thích ứng với kích cỡ của cậu. Anh há miệng thở dốc, cảm giác khúc gậy thô to trong cơ thể mình vừa đâm vào thì rút ra một nửa, sau đó lại tiếp tục đâm vào, sâu hơn, dứt khoát hơn.
“A! Ali, em mạnh quá, nhẹ một chút! Ưm…”
Ali có hơi kích động, thật ra không phải chỉ có một chút. Ở góc độ của cậu lúc này, cảnh tượng thật sự quá sức chịu đựng, bởi vì nó vô cùng xinh đẹp và dâm đãng đến mức lạ thường. Một người đàn ông chững chạc toàn thân ửng đỏ bày ra tư thế gợi dục, mày cau chặt chịu đựng những cái đâm chọc mạnh mẽ của cậu. Chưa hết, đây là lần đầu tiên cậu được nhìn thấy sâu trong cơ thể của anh là mỹ cảnh như thế nào. Vách thịt bị tách ra thật to, vật thể vô hình nhồi đầy khiến cậu có thể trông rõ được toàn bộ bên trong anh, hồng hào và ướt át, vô cùng mềm mại, nó bao bọc lấy vật thể cương cứng của cậu khiến cậu cảm giác như xung quanh mình là một biển bông gòn. Thật thoải mái.
Cậu không cho anh nhiều thời gian để thích ứng với vật thể to lớn trong người, chỉ lo điên cuồng đâm chọc. Với loại tư thế này, con mãnh thú vô hình kia như biến thành một cái cọc khổng lồ, nó cứ đóng xuống, đóng xuống. Trên trán Ali bắt đầu rỉ ra những giọt mồ hôi nhỏ, thế nhưng chẳng ai thấy được. Dù biết là anh không thể nghe thấy nhưng cậu vẫn không nhịn được mà nói: Em xin lỗi, em kiềm không được, anh đẹp quá.
Cậu thích đến muốn bay lên rồi, anh trong tư thế này thật sự khiến cậu muốn phát điên, nơi đó của anh phô ra không giữ lại một chút gì, kể cả là nơi sâu nhất trong cơ thể. Nghĩ đến việc chỉ một mình cậu được nhìn thấy, chỉ một mình cậu được chạm đến, chỉ một mình cậu mới được âu yếm anh và chiêm ngưỡng anh như vậy, là máu nóng xông lên làm choáng đầu cậu.
Mỗi khi cậu ma sát qua điểm nhạy cảm của anh, cậu đều có thể thấy được vách thịt bên trong co lại, siết chặt mình như thế nào.
Cậu nhìn người dưới thân liên tục phát ra tiếng rên rỉ như là vui thích lại như là chịu đựng, cậu kéo lấy tay anh đặt lên môi mình, dùng khẩu hình miệng mà nói: Em xin lỗi, cho em lần này, lần sau sẽ không mạnh bạo nữa, nha anh.
Hoàng Bách thật sự rất muốn nói: Có lần nào mà em không mạnh bạo như vậy sao? Nói thừa!
Thế nhưng anh thật sự không mở miệng được, lời ra khỏi miệng luôn biến thành những tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ vụn vặt, vì sự tấn công của người trên thân, anh vừa thích vừa khổ sở.
Nghĩ đến cảnh tượng một người đàn ông nằm rên rỉ dâm đãng trên ghê sofa bằng tư thế khó nói cùng nơi lỗ nhỏ không rõ bị thứ gì xâm phạm mà mở to, các nếp uốn giãn ra hết cỡ, vách thịt bên trong không ngừng dao động vì bị cọ sát… Anh không dám tưởng tượng thêm về dáng vẻ của mình lúc này nữa, kể cả khi anh biết rõ mình đang bị một kẻ vô hình làm, và kẻ vô hình đó còn là người yêu của mình. Bởi nó quá kích thích, nó quá sức chịu đựng, khiến anh thật sự xấu hổ.
Có điều những băn khoăn này của anh chẳng mấy chốc đã bị Ali đánh tan bằng khoái cảm, theo từng nhịp thúc đẩy là những luồng điện tê rần không ngừng lan rộng, đánh úp làm anh run lên bần bật, tuyến tiền liệt nhạy cảm vì tư thế này mà bị ma sát một cách thô bạo, khiến nửa thân dưới của anh tê dại vì sung sướng.
Anh thở dốc, anh đã sắp đến cực hạn rồi.
“Ali, chậm thôi… Anh sắp… ưmm.”
Theo lời của anh, hông bị buông ra, toàn thân bỗng nhiên hạ xuống rồi bị lật sấp, sau đó có một đôi tay bế anh lên, để anh ngồi hẳn vào lòng mình.
“Ali!”
Cảm giác quá quái lạ khi dưới thân rõ ràng có người nhưng nhìn từ bên ngoài trông anh lại giống như lơ lửng trên không vậy.
Anh bị cậu ôm chặt trong lòng, lưng tựa vào lồng ngực ấm áp của cậu. Chẳng biết cậu làm gì, nơi bên dưới lại lần nữa được lấp đầy, tiếp tục đâm chọc, khoái cảm tạm nghỉ lại dâng lên. Có đôi môi mềm ngậm lấy vành tai anh gặm cắn, hơi thở người phía sau ồ ồ và nóng rực không khác gì anh cả, mùi quế trên cơ thể cậu nồng hơn cả khi bình thường, còn mang theo thứ hoocmon hấp dẫn và kích thích, nó len lỏi đầp ắp trong thần trí của anh.
Mỗi một thứ nơi cậu, đều có thể kích thích anh.
Thân thể anh không có chút điểm tựa, anh phó thác cho cậu, để mặc mình bị nâng lên hạ xuống như một con rối, động thịt phía sau cứ phun ra nuốt vào con mãnh thú vô hình.
Sau mấy chục nhịp, anh rốt cuộc đầu hàng, không cố được nữa mà ngửa đầu, toàn thân căng lên, chỉ kịp gọi tên cậu một tiếng rồi cơ thể giật mạnh, từ dương vật bắn ra một dòng tinh trắng đục, vương đầy lên bụng.
Não anh như đình trệ lại, cả người tê dại, trong ít phút không nhấc nổi cánh tay.
Ali ngậm lấy vành tai anh không buông, thật tỉ mỉ liếm láp, một tay còn vươn ra phía trước vuốt ve dương vật mẫn cảm vì cao trào mà còn ‘khóc’ nỉ non, vài giọt tinh cuối cùng đọng lại trên quy đầu đỏ hồng bị lau đi. Ngón tay vô hình mang theo sự ướt át đó đưa đến bên môi anh.
Hoàng Bách nhắm hờ hai mắt, theo bản năng hé miệng ngậm lấy vật chạm trên môi mình, mùi vị tinh trùng xâm chiếm vị giác, nhưng nó không khiến anh cảm thấy ghê tởm mà ngược lại anh còn mút mát ngón tay cậu, sau đó lầm bầm: “Không ngon bằng của em.”
Lồng ngực người phía sau lập tức rung lên như đang cười. Lại lần nữa, người phía sau tiếp tục đâm rút con mãnh thú, có điều lần này thay đổi tư thế, cậu đặt anh nằm ngửa trên ghế, ra vào thật mãnh liệt.
Khi khoái cảm còn chưa qua hết đã bị tấn công dồn dập một lần nữa, Hoàng Bách chỉ muốn ngất đi cho xong, thế nhưng anh ngất không được, chỉ biết thở dốc và rên rỉ đứt quãng. Anh chịu không nổi khi nơi vẫn còn nhạy cảm kia bị đè nghiến và ma sát liên tục, cơ thể anh đã tê rần, gần như mất sức. Thế mà người bên trên vẫn không ngừng đâm chọc, hơi thở của cậu cũng càng lúc càng gấp gáp.
Dù không nhìn thấy nhưng Hoàng Bách vẫn bị tiếng thở của cậu quyến rũ, anh cố sức tìm kiếm và ôm lấy tấm lưng trần của cậu, cảm nhận cậu. Chờ khi cơ thể cậu càng lúc càng căng lên, những cú thúc cũng càng lúc càng thêm táo bạo và mãnh liệt, gần như muốn hất văng anh đi, con mãnh thú trong cơ thể cũng phình to hơn, đến cực hạn. Khắc sau, nó phun trào, Hoàng Bách chỉ cảm thấy một dòng nước ấm nóng phun thẳng vào nơi sâu nhất trong thân thể mình, hoàn toàn lấp đầy.
Anh thoải mái thở ra một hơi, cảm giác này luôn rất dễ chịu. Hẳn là người làm anh dễ chịu cũng sung sướng không kém. Anh nghe tiếng thở ồ ồ của người nọ phả ra bên tai mình, nhịn không được mà cười cười, vừa vuốt ve lưng cậu vừa nghiêng đầu hôn lên cổ cậu một cái. Khẽ thì thầm: “Có vẻ em thích làm tình trong trạng thái này nhỉ? Xem, bắn nhiều như thế.”
Nói rồi anh giật giật cơ thể, cảm giác chất lỏng tràn ngập trong mình rõ ràng nhiều hơn mọi lần, chứng tỏ lần này cậu người yêu của anh hẳn là kích thích lắm. Anh cũng vậy, rõ ràng sáng nay đã làm một lần, vậy mà bây giờ tinh dịch vẫn khá đậm đặc.
Nghe thấy anh hỏi, có cái đầu xù nào đó dụi vào bên cổ anh, ngọ nguậy giống như đang thừa nhận là mình thích lắm, làm anh phải bật cười, tay vẫn luôn như có như không mà vuốt ve lưng cậu, cảm nhận tay cậu cũng không ngừng mát xa cho cái eo mỏi của mình.
Cả hai nằm ôm nhau trên ghế, một người đè một người, mãi đến khi Hoàng Bách cảm thấy người trên thân muốn rời đi, anh mới hơi hơi thả lỏng vòng tay, nhưng vẫn cố kéo cổ cậu xuống hôn bừa một cái, không cần biết hôn trúng chỗ nào.
Người bên trên cũng thật ngoan ngoãn chờ anh hôn mình xong thì đáp lại anh bằng cái hôn thật nhẹ bên khóe môi, còn liếm liếm vài cái như chó con mới lưu luyến rời đi.
Trên thân nhẹ hẫng, tuy Hoàng Bách không biết Ali đi đâu nhưng anh cũng đoán được đại khái. Quả nhiên chẳng mấy chốc sau đã nghe thấy tiếng bước chân của cậu trở lại phòng khách.
Anh chống tay ngồi dậy, nén cảm giác khó chịu vì nơi nào đó phía sau bắt đầu sưng lên, anh đứng dậy, có điều vừa đứng lên, cảm giác ấm nóng lập tức tuôn ồ ạt ra từ phía sau, không cần nhìn cũng biết là thứ gì chảy ra khỏi hậu huyệt của mình.
Vành tai anh đỏ lên, có chút xấu hổ mà khép chân lại, cất tiếng muốn dời đi lực chú ý của người rõ ràng đã đến trước mặt nhưng anh không thể thấy được: “Em vừa đi xả nước vào bồn tắm phải không?”
Có một cánh tay vô hình kéo lấy tay anh đặt lên mặt, để anh cảm nhận được gương mặt nọ gật gật.
Anh cười: “Ừm, chúng ta đi tắm.”
Add comment