PHONG NGOA

Chương 41: Trong phòng tắm (2)

Lúc này đây, cánh mông cậu bị hai xúc tu banh ra, lỗ nhỏ bị hai thứ nhồi nhét, một vòi bạch tuộc, một tua giao phối, cái sau thô hơn cái trước thi nhau ra vào. Lúc thì xoay tròn, lúc cố ý cùng kéo ra ngoài rồi cùng nhồi vào trong, lúc lại cố ý một cái rút ra, một cái tiến vào, có lúc lại nhồi sâu để giác hút mút lên thành ruột hoặc đè nghiến tuyến tiền liệt… Nhịp điệu biến tấu đủ kiểu làm Nam Trà muốn phát điên, hai chân đã mất hết sức lực, toàn bộ cơ thể cậu đều phải dựa vào cái xúc tu to khỏe đang ôm chặt eo mình mới không bị ngã xuống.

“A a ~”

Mỗi một lần cọ sát đều điêu luyện như thể bạch tuộc hiểu rõ từng vị trí trong thân thể cậu.

Quả thật, trong chuyện phòng the, Rau Câu Nhỏ nhà cậu rất để ý những điểm khiến cậu sung sướng.

Sau lần làm tình hôm trước, bạch tuộc đã khám phá ra những điểm mẫn nhất trên cơ thể cậu. Lúc này đây nó đang dùng đủ loại phương thức mà thỏa mãn cậu… hoặc có thể nói là giày vò cậu. Động tác và lực độ khi thì thô bạo, khi lại dịu dàng.

Khiến Nam Trà nhiều lần sướng đến độ hai chân run rẩy, tiếng ngâm nga tràn ra không ngừng nghỉ. 

Giữa chừng, cậu thật sự không chịu nổi từng đợt tiến công của bạch tuộc nữa, cậu hét to một tiếng, ưỡn ngực, dương vật nhỏ hồng đã cương cứng giật mạnh một cái, lại một dòng tinh trắng đục bắn ra, phun đầy lên cái xúc tu đang quấn quanh nó. Hậu huyệt cũng theo đó mà siết chặt lại, hút lấy tua giao phối khiến bạch tuộc rùng mình, nó gầm nhẹ mà gọi: “Nam Trà!”

Gần như tất cả xúc tu đều ôm lấy cậu, cố kìm nén để không phải bắn tinh, nó chưa muốn dừng cuộc yêu vào lúc này.

Khi Nam Trà đạt tới cao trào, toàn thân cậu nhũn ra, hai chân khụy xuống, rơi hẳn vào lòng bạch tuộc. Lồng ngực phập phồng kịch liệt đang được bạch tuộc vuốt ve dịu dàng. Cậu thở hổn hển, trên mặt vương đầy nước mắt thế nhưng vẻ mặt lại rất vui thích và thỏa mãn, cậu thì thào gọi: “Rau Câu Nhỏ…”

“Em thật tuyệt.” Bạch tuộc vừa vuốt ve cơ thể cậu vừa say đắm nói. Đầu bự không ngừng cọ vào lưng cậu.

Nam Trà thở dốc một hồi, sau đó giật giật cơ thể, vòng tay ra sau sờ lên cái dương vật to dài nào đó vẫn còn cứng ngắc vùi trong thân mình: “Rau Câu Nhỏ… vẫn chưa bắn…”

Một cái xúc tu đưa lên, hôn khóe miệng cậu: “Chúng ta tiếp tục nào.”

“A!”

Bất ngờ bị nhấc bổng lên, hai chân được xúc tu to khỏe cuộn lấy, toàn thân lơ lửng trên không thành từ thế ngồi xổm, chân tách rộng hình chữ M. Toàn bộ trọng lượng của cậu đều đặt lên người bạch tuộc.

Cậu hoảng hốt, Rau Câu Nhỏ định làm gì?

Chỉ thấy bạch tuộc giữ tư thế đó mà lẹp bẹp bò về phía tấm gương lớn trong phòng tắm. Trong lúc di chuyển, Nam Trà có thể cảm nhận được thứ to lớn bên trong mình cũng di chuyển theo, cọ chỗ này cọ chỗ kia, làm vật nhỏ vừa phóng thích được hai lần của cậu lại bị kích thích.

Vừa tới trước gương. Nam Trà lập tức muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Dáng vẻ cậu lúc này… dâm đãng không thể tả được. 

Hai mắt đỏ ửng vì khóc, trên người trải đầy những dấu ấn đỏ hồng do giác hút bạch tuộc mút ra, gậy thịt nhỏ dính đầy tinh dịch của chính mình đang nửa mềm nửa cứng mà lúc lắc qua lại theo từng chuyển động của bạch tuộc. Lên trên một chút là bụi cỏ thưa thớt dính bết vào nhau vì nước và tinh dịch. Mà nơi không dám nhìn nhất là phía dưới, bởi vì hai chân bị nâng cao và tách ra, dù là chỗ riêng tư nhất cũng bị phơi bày, nơi đó đang cắm hai cái vòi to. Nam Trà thậm chí có thể thấy rõ phần miệng cửa sau của mình đã căng ra cực hạn, bó chặt lấy cái dương vật khủng nọ. Mà khắp xung quanh nơi đó đều là dịch nhầy, bạch tuộc chỉ cần kéo ra là sẽ mang theo một đống dịch nhầy cũng bị kéo giãn như những sợi chỉ bạc rồi đứt ngang, dịch nhầy còn phủ một lớp trên tua giao phối và mông cậu, dưới ánh đèn khiến chúng trở nên bóng bẩy.

Cảnh tượng như vậy làm Nam Trà xấu hổ muốn chết. Còn thấy bạch tuộc dùng tua giao phối xoa xoa cửa hậu của cậu, nói: “Em xem này, ướt nhẹp hết cả rồi.”

Cậu đỏ bừng mặt, quay đầu sang một bên không dám nhìn chính mình, thế nhưng lại bị bạch tuộc giữ lấy cằm, bắt phải xoay mặt qua, đối diện thẳng với mặt gương.

“Đừng xấu hổ, rõ ràng em rất đẹp mà.” 

Nói rồi lại dùng giác hút đặt lên môi cậu mút nhẹ. 

“Ưm ~” 

Tua giao phối vừa rút ra hết, hậu huyệt lập tức trống rỗng, Nam Trà nhịn không được mà giật giật cơ thể, không rõ là vì luyến tiếc hay vì điều gì khác.

Phản ứng của cậu lập tức đổi lấy một tiếng cười khẽ trầm thấp của bạch tuộc.

“Chúng ta thử kiểu khác nhé!”

Cậu có thể từ chối sao?

Hiển nhiên là không, chưa nói tới việc cậu không có sức để kháng cự, mà ngay cả chính cậu cũng có chút… mong chờ, dù cậu đã khá mệt rồi. 

Bạch tuộc giơ tua giao phối dữ tợn màu tím đỏ của mình lên trước mặt cậu, lại hôn cậu cái chóc, hỏi: “Lớn không?”

Xấu hổ đáp: “Lớn.”

Một cái xúc tu giơ lên, quấn lấy tua giao phối.

“Như thế này được không?” 

Nam Trà nuốt nước bọt, nhớ lại cảm giác bị hai cái cùng chen vào đầy ắp, có hơi sợ nhưng… rất sướng.

Cậu mở to hai mắt ướt sũng, nhìn vật thể kia vốn đã to nay còn quấn thêm một vòng xúc tu, khiến nó trở nên gồ ghề không bằng phẳng, từ từ đưa xuống dưới mông mình, đặt ngay cửa huyệt mà quét qua quét lại, giống như một con dã thú đang chờ đợi thời cơ xông đến tóm lấy con mồi và giết chết nó.

“Ta sẽ dùng thứ này xâm phạm em.” Nói rồi đẩy vào từ từ.

Hậu huyệt vốn chưa khép chặt lại bị nhồi vào, căng ra thật lớn. 

“Xem, em giỏi quá, lại nuốt vào dễ dàng.”

Nam Trà đã xấu hổ muốn chết rồi, cậu nức nở bật khóc: “Đừng nói nữa mà, hức hức…”

“Nhìn kỹ xem là hình dạng gì khiến em đê mê.” 

“Đừng mà… A a ~”

Bởi vì thứ tiến vào gồ ghề không bằng phẳng nên mỗi lần đi qua tuyến tiền liệt của cậu đều nghiền áp dã man, sau đó là ma sát nhẹ, lại sau đó là nghiền áp, cứ thế lặp đi lặp lại, giày vò động thịt nhỏ đáng thương, khiến Nam Trà phải bật khóc như một đứa trẻ.

Dị vật thô to đâm chọc động thịt ướt nhẹp, tiếng nước lép nhép vang lên không ngừng, dịch nhờn cũng chảy ra, nhiễu đầy trên sàn. 

“Nói ta nghe, là đau hay là sướng?”

“Ah, ư hưm ~~ Sư… sướng ~” Theo sau đó là một tiếng ngâm dài đầy vui thích.

Dương vật nhỏ phía trước không cần ai an ủi cũng ngẩng đầu dậy, phấn chấn lắc lư không ngừng theo nhịp độ va chạm của “người” phía sau. Thi thoảng vì bị vật thể kia đâm quá mạnh mà nảy lên, đập vào bụng cậu, lỗ sáo trên đỉnh đã rỉ nước thật nhiều.

“Hu hu… Thích quá.”

Mới đầu Nam Trà còn có thể vừa khóc vừa rên rỉ vừa kêu thích. Càng về sau, lực độ càng mạnh bạo như muốn hất tung cậu, khiến cậu chỉ còn biết khóc lớn. Cậu có cảm giác mình sắp chết rồi, bị chính dị vật trong cơ thể giết chết. 

Vừa khóc, vừa đưa hai tay ra sau như muốn ôm lấy bạn đời của mình.

Bạch tuộc lập tức xoay người cậu lại, để cậu đưa lưng về phía tấm gương, đối mặt với mình. Bị xoay một vòng, tuyến tiền liệt cũng bị giày vò theo làm Nam Trà hét to, các đầu ngón chân cong hết cả lại, từng luồng điện khoái cảm đánh úp làm cậu co giật. Cậu vội vàng ôm lấy cái đầu rau câu trước mặt, vừa khóc nấc vừa dụi mặt vào như muốn kìm nén tiếng khóc của mình, sau đó lại nhịn không được mà cắn xuống.

Bạch tuộc da dày thịt béo, còn rất đàn hồi, không sợ đau, để yên cho vợ yêu cắn thoải mái.

Mắt vàng híp lại, bỗng nhiên nó nảy ra chủ ý xấu, một cái xúc tu vươn lên xoa xoa gò mông trắng nõn mềm mịn của cậu, nói: “Tư thế này em tự di chuyển được đấy. Thử đi nào.”

Nói xong thì dứt khoát không di chuyển nữa, ép cho ai đó đã sắp tới cao trào bứt rứt không thôi. Nam Trà mang nước mắt đầy mặt mà ôm lấy cái đầu bự, kẹp chặt chân cố nhấc cơ thể lên, sau đó nhún xuống.

“Ư hưm…”

Nam Trà mím môi, tự mình nhấp vài cái rồi ngước mặt lên, khóc hu hu nói: “Em không… không vào sâu được… hức hức Rau Câu Nhỏ… em muốn tới mà…” 

Vẻ mặt mếu máo đáng thương kia làm bạch tuộc suýt chút nữa muốn vỡ tim. 

“Được, cho em tới!”

Nói rồi giật một cái khăn lông treo trên giá xuống trải ra sàn, sau đó nhanh chóng đặt cậu nằm lên: “Chúng ta cùng tới!”

Nói rồi hung hăng vọt vào, đâm chọc như vũ bão, dập vừa nhanh vừa mạnh, tiếng nước ọt ọt phát ra vang vọng khắp phòng tắm.

“A a ~~”

Nam Trà chỉ biết há miệng thở dốc. Nước mắt chảy tràn.

Sau vài chục lần nhấp thật mạnh, cú cuối cùng đã chạm đến đỉnh, vùi vào thật sâu, tinh dịch nóng hầm hập phun ra như suối lấp đầy bên trong cậu. Cậu cũng ưỡn ngực cong lưng, dương vật hồng hồng giật mạnh rồi bắn tinh, bắn xa tới nỗi có giọt dính lên môi mình, thân thể run lên bần bật.

Phút chốc, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc của cả hai.

Nam Trà dường như không thể nhanh chóng bình tĩnh lại, tay vẫn còn ôm lấy bạch tuộc, đầu ngón chân vẫn còn cuộn tròn. Bụng cậu trướng quá, lượng tinh dịch nà bạch tuộc rót vào nhiều đến mức khiến cậu có ảo giác như mình đang mang thai vậy.

Không biết qua bao lâu, dư âm khoái cảm cuối cùng cũng tan đi bớt, cậu mới nhận ra bạch tuộc nãy giờ vẫn luôn ôm mình, vuốt ve cơ thể mình, ngay cả mớ tinh dịch cậu bắn đầy trên bụng cũng bị liếm sạch sẽ từ khi nào. 

Thấy hai mắt cậu lấy lại tiêu cự, bạch tuộc cười khẽ một tiếng, vươn xúc tu lau đi giọt tinh trên môi cậu.

Nam Trà xấu hổ che mặt.

Lúc này bạch tuộc mới rút dương vật mình ra, tiếng nước lép nhép lại theo đó mà vang lên lần nữa.

Cái lỗ nhỏ bị chà đạp thê thảm bấy giờ không cách nào khép lại ngay được, để lộ vách thịt đỏ hồng bên trong, các nếp nhăn vì bị căng ra quá độ mà lúc này đã có dấu hiệu sưng đỏ. Tinh dịch bên trong nhiều đến mức tràn ra ngoài một bãi.

Bạch tuộc đưa mắt nhìn nơi vừa bao bọc lấy mình, thấy nó cứ mấp máy như đang hấp hối thì yêu thương không thôi mà sờ lên, xoa nhẹ. 

Lỗ nhỏ bị sờ liền thít lại, một đợt tinh dịch nữa trào ra, thấm ướt khăn lông trải dưới thân.

Phong Ngoa

1 comment

error: Alert: Copy không được đâu bé ơi!!!