PHONG NGOA

Chương 38: Yêu quái đã bị thu phục

Hoàng Bách tiến đến gần con yêu quái, nó quá lớn rồi, còn mơ hồ tản ra thứ mùi hương hấp dẫn quen thuộc. 

Ali híp mắt nhìn bóng dáng bé nhỏ của anh đến gần nơi đó của mình, chờ đợi hành động tiếp theo của anh. 

Đây là lần đầu tiên Hoàng Bách đối mặt với tình cảnh này, dù có kinh nghiệm cách mấy cũng phải lúng túng tay chân. 

Anh bước qua khu rừng thưa thớt, có hơi vấp chân một chút rồi bối rối quay đầu nhìn cậu một cái, lập tức nhận được ánh mắt khích lệ của cậu. Anh tiến tới, đi qua đi lại, hơi đắn đo rồi quyết định ôm chầm lấy con thú dữ trước mặt. Nó nóng hầm hập, lúc ở kích cỡ bình thường, mỗi khi nắm lấy nó anh đã có thể cảm nhận được nhịp đập của mạch máu, mà hiện tại khi bị teo nhỏ lại, dưới tình huống phải dùng toàn bộ cơ thể cảm nhận nó thì nhịp đập kia càng thêm rõ ràng, như bỗng chốc thật sự hoá thành một con thú lớn, sống động và đầy… ừm, đầy sức mạnh.

Thế này thì chỉ cần một cú cũng đủ quật chết anh, anh nghĩ. 

Một vòng tay của anh có hơi quá sức để ôm trọn nó, anh buông tay ra rồi lại chuyển góc ôm thử, nhưng vật đã bự thì góc nào cũng ôm không hết nổi. 

Ali bỗng nhiên nảy ý xấu. Dương vật của đàn ông ngay cả khi cương cứng thì nếu người nọ nằm ngửa ra nó cũng không thể nào chỉa lên trời một góc chín mươi độ so với cơ thể được. Vì vậy, cậu canh chuẩn vừa lúc Hoàng Bách đang ôm thử vật thể của mình mà buông tay, dương vật lập tức bật về phía trước rồi ngã lên bụng. 

Hoàng Bách hô một tiếng, chân trụ không kịp điều chỉnh, bị cây cột khổng lồ đè cho té ngửa.

Hai má anh trong nháy mắt đỏ như xuất huyết, quá xấu hổ rồi, có ai lại bị một cái dương vật khổng lồ đè ngã bao giờ không? Chắc trên thế giới chỉ có mình anh thôi. 

Anh thở hổn hển: “Ali, em cố tình đúng không?”

Đáp lại anh là mớ cơ bắp dưới thân run rẩy, rõ ràng ai kia đang cố nhịn cười. Anh tức đến giơ chân, nhưng lại chẳng thể làm gì được vì vật đè trên người quá nặng. 

“Anh có sao không?” Ali quan tâm hỏi, nhưng trong lòng lại đùa anh đến nghiện, miệng nói vậy mà mắt thấy anh chật vật dưới bộ phận đáng kiêu ngạo của mình thì càng “không nỡ” cứu anh. 

Hoàng Bách nằm dài ra ngửa đầu nhìn cậu, thấy cậu cười tủm tỉm thì biết rõ kế tiếp phải do chính mình thôi. Đúng thật là, sao bình thường cậu ngoan ngoãn lắm, chỉ có ở trên giường là hư như vậy! 

Anh cố gắng lách người sang một bên, thật vất vả mới thoát ra nổi cái vật to đùng kia. Anh tức giận lườm cậu, sau đó tung người nhảy lên, thân thể nho nhỏ thon dài của anh dễ dàng đáp lên trên thân con thú lớn vừa đè ngã mình, lấy tư thế cưỡi ngựa mà vắt chân sang hai bên nó. Cái thế này có hơi kỳ quái nhưng không thể phủ nhận rằng Ali vừa thấy anh cưỡi lên trên vật thể kia của mình thì thở dốc ồ ồ. Cậu chỉ cảm thấy tại vị trí mà anh ngồi lên nóng bỏng khó nhịn. 

Hoàng Bách trông thấy lồng ngực phập phồng liên tục của cậu thì biết cậu đã bị mình kích thích. Tiếp sau đó là hành động theo bản năng, anh hoàn toàn không lên kế hoạch gì cho việc này, vậy nên việc anh làm chỉ là ngồi vắt chân trên một cây gậy thịt gân guốc, không ngừng cọ sát, nửa thân dưới uốn lượn như một vũ công, dùng háng và mặt đùi trong cọ vào thân dương vật. 

Không thể không thừa nhận, việc này đã khiến hơi thở của Ali càng thêm bất ổn. Chỉ thấy Hoàng Bách bỗng nhiên xoay người, đưa lưng về phía cậu, sau đó ngã xuống, nằm ngửa trên lưng của “con thú” nào đó. Anh hơi cong thắt lưng, ngửa đầu, đủ để Ali nhìn thấy biểu cảm của mình, sau đó nhếch môi lên một độ cong hoàn hảo, tặng cho một nụ cười đầy sức quyến rũ. Anh thậm chí còn giơ tay lên, đưa một ngón vào miệng mình, làm động tác mút mạnh, trong mắt là gọi mời và khiêu khích trắng trợn. 

Quả nhiên, chiêu trò này thành công khiến con quái thú nào đó phình lên thêm, anh thậm chí còn cảm nhận được nó giật nảy một cái, mớ gân dưới lưng càng nổi cộm. 

Anh đổi tư thế, ngồi dậy xoay mặt về phía cậu, hai chân tách rộng, bắt đầu dùng tay vuốt ve dương vật của chính mình, trong khi đó anh từ từ di chuyển đến phần đầu con thú mà anh cưỡi. 

Hai mắt Ali đã sớm không thể rời khỏi anh, chỉ biết nhìn chằm chặp sự quyến rũ đến là dâm đãng của anh. Lúc này đây, anh cười với cậu một cái, sau đó áp vật nhỏ của mình xuống, bắt đầu dùng nó ma sát với phần đỉnh nhạy cảm của cậu. 

Bởi vì khung cảnh quá mức kích thích, trải nghiệm thị giác chưa bao giờ có, nơi đỉnh chóp của Ali đã rỉ nước, có một ít thậm chí còn chảy xuống bụng cậu. Hoàng Bách nằm bên trên cọ hồi lâu, cọ cho đã mới cố ý nằm nhoài ra, đưa tay quệt lấy một ít chất lỏng nhễu nhão ấy mà liếm. 

Không biết có phải vì anh bị thu nhỏ hay không mà bỗng dưng thứ mùi xạ hương nam tính của cậu người yêu nhỏ hôm nay lại trở nên nồng hơn bình thường, càng làm đầu óc anh thêm mụ mị, hành động càng về sau càng chính là bản năng. Bản năng cho anh biết tiếp theo anh nên làm gì với vật thể khổng lồ này. 

Anh không ngừng đùa giỡn với phần đỉnh to tròn và đỏ ửng của nó, liếm đi thứ nước mà nó rỉ ra, cho dù là không liếm hết thì sau một hồi lăn lộn thứ dịch thể đó cũng dính khắp người anh. Lần này anh chơi đến quên mất đường về, đến khi Ali thở ồ ồ, chịu không nổi nữa mà túm anh lên, đè xuống giường, sau đó vừa tự dùng tay vuốt mạnh cho bản thân vừa dùng ngón tay xoa lên dương vậy nhỏ của anh. 

Ngay cả khi tình dục chiếm hết lý trí nhưng cậu vẫn không quên khống chế tốt lực tay để không làm anh đau. Chẳng mấy chốc sau cả hai đã lên đến đỉnh điểm. 

Hoàng Bách ưỡn cong thân thể, bật ra tiếng rên run rẩy mê người, theo ngay sau đó Ali cũng bắn ra. Khoảnh khắc phun trào còn cố ý nhắm thẳng vào hình hài bé nhỏ dưới thân mình, cậu thở hồng hộc, toàn thân căng cứng, đạt tới khoái cảm tuyệt vời. 

Trận cao trào phải qua hồi lâu mới dứt khiến người ta chỉ muốn bay lên mây. Mà Hoàng Bách bị cậu đè trên giường cũng thật sự muốn lên mây, ngoại trừ nghĩa sung sướng ngất ngây còn theo một nghĩa khác. 

Anh sắp chết rồi, anh đã phải tốn một chút thời gian để kịp nhận ra mình vừa bị bắn vào mặt… không đúng, chính xác hơn phải nói giống như vừa bị đổ một xô nước dính dấp vào mặt. Không chỉ có mặt, còn là toàn thân, cả người anh bị bao bởi thứ dịch thể đặc sệt, dính dấp như vừa được vớt ra từ một cái hồ nước chứa toàn keo. Nếu không phải anh nhịn thở đúng lúc rất có thể đã sặc phải một ít rồi. 

Ali cũng không ngờ lần này mình bắn nhiều thế, anh Bách của cậu sắp bị tinh dịch nhấn chìm rồi, mặt mũi ra sao cũng không thấy vì bị chúng nó che hết cả. 

“Á, em xin lỗi, em xin lỗi.” Ali cuống quýt, vội vàng đưa tay lau bớt tinh dịch ngập ngụa trên mặt anh, run giọng hỏi: “Anh, anh Bách, anh thở được chứ?”

Hoàng Bách rốt cuộc cũng buông ra một hơi, lau mắt nói: “Em chậm tý nữa là anh ngạt chết rồi.”

Anh chống tay ngồi dậy, cảm giác như vừa sống sót qua một trận đại lụt vậy. Thật đúng là người trẻ tuổi, luôn ra nhiều như thế. 

Ali cũng vội vàng bò dậy chạy đi tìm khăn giấy lau người cho anh, sau đó cầm anh lên chạy vào phòng tắm. 

Bởi vì kích cỡ, cậu không thể nào thả anh vào bồn tắm được, vậy nên chỉ có thể đặt trên bệ rửa mặt, thật cẩn thận mà xối nước nhè nhẹ tắm cho anh trước, sau đó lục ra một bộ đồ ngủ thoải mái tí hon trong cái hộp đồ ‘búp bê’ của mình, giúp anh mặc vào, bấy giờ mới yên tâm tắm rửa cho bản thân. 

Hoàng Bách được cậu đặt nằm trên giường, toàn thân thả lỏng, thoái mái chôn trong mớ chăn gối quá khổ so với mình, nghiêng đầu nhìn về phía phòng tắm ngắm ai đó. 

Tường phòng tắm là một lớp kính mờ, Hoàng Bách nhìn mà thầm cảm thấy quyết định của mình thật chính xác khi đặt phòng khách sạn này, dù sau khi xong chuyện không thể tắm chung vẫn có thể nằm xem dáng vẻ người kia làm cái gì trong phòng tắm. Rất thú vị. 

Ali tắm rất nhanh, ít phút sau đã mặc áo tắm đi ra, nhào lên giường tặng cho anh một nụ hôn, hỏi: “Anh mệt chưa?”

Hoàng Bách duỗi thẳng chân, xoay người ôm lấy ngón tay cậu: “Hơi mệt.”

Lần chơi này phải dùng sức toàn thân, tốn calo hơn bình thường. 

Ali cười sờ bụng anh, thật ra là muốn sờ eo nhưng vì ngón tay quá to nên phạm vi chạm đến là toàn bộ vùng bụng. Cậu xoa nhè nhẹ, cười tủm tỉm hỏi cảm nhận của anh: “Hôm nay có thấy thiếu thiếu không anh?”

Hoàng Bách đảo mắt, yên lặng suy nghĩ hồi lâu rồi vẫn thừa nhận: “Hơi thiếu một chút.” Không có gậy thịt nhồi đầy động nhỏ, vẫn là chưa đã, nhưng… 

Anh gác đầu lên ngón tay cậu, bổ sung: “Có điều trải nghiệm mới, rất đáng.”

Ali cười híp mắt, lại nghe thấy anh hỏi: “Thuốc này có tác dụng bao lâu?”

“Hai ngày ạ.”

Hoàng Bách cười cười: “Vậy là ngày mai anh còn ở trạng thái này?”

“Dạ. Hì hì. Em sẽ bỏ anh vào túi rồi dẫn anh đi chơi.”

“Tiện cho em nhỉ?”

“Em chỉ hận không thể lúc nào cũng được cất giữ anh như vậy.”

Hoàng Bách nhìn cậu, bị tình yêu trong mắt cậu nhấn chìm. 

Hai người nằm ôn tồn một lúc thì anh bắt đầu buồn ngủ, đánh một cái ngáp dài. Ali thấy thế vuốt nhẹ lưng anh để anh nằm thẳng lại rồi tắt đèn: “Chúng ta ngủ thôi.”

Hoàng Bách lơ mơ ừm một tiếng. 

Vốn tưởng đêm nay chỉ có thế, nhưng hai người đã đánh giá thấp mớ thịt dê ăn vào bụng rồi. Nửa đêm, Ali bị nóng tỉnh, ban đầu cậu chịu không nổi mà đá chăn ra. Sau đó cũng chẳng thể ngủ yên, vì cớ gì cơn nóng lại dồn xuốmg bụng dưới? 

Cậu ngồi dậy, bi ai phát hiện chỗ đó của mình cứng rồi. 

Cậu ngó sang anh Bách của mình đang nằm ngủ bên cạnh. Dường như anh ấy cũng không yên giấc lắm, trên trán còn có chút mồ hôi ngay cả khi trong phòng bật điều hoà. 

Cậu nghiêng người sang, thò mặt đến gần anh, phát hiện trong lúc ngủ mày anh cứ nhíu chặt, thi thoảng còn hé miệng nói cái gì đó. Cậu ngạc nhiên, bình thường lúc ngủ anh rất quy củ, không hề có một tật xấu nào, lần này lại nói mớ thì đúng là hiếm thấy. 

Cậu kề đến gần hơn muốn nghe thử anh đang nói gì thì Hoàng Bách bỗng nhiên đá chăn ra, để lộ túp lều dựng cao cao của mình. 

Ali khựng lại, tròn mắt nhìn. Đúng rồi nhỉ, anh ấy cũng ăn không ít thịt dê. 

Cậu cong môi, nhẹ tay nhấc chân của anh lên, kéo cái quần nhỏ xuống. Lập tức, vật thể nho nhỏ đang cương cứng đến là khó chịu của anh bật ra, lắc lư khêu gợi. 

Ali cười khẽ, nếu cả hai đều chưa thoả mãn, vậy còn chờ gì chứ. Cậu cúi đầu liếm lên bộ phận đó của anh. 

Hoàng Bách đang khó chịu vì nóng bỗng nhiên cảm nhận được một cơn ướt át bao trùm lấy nơi nóng nhất của mình, lập tức thoải mái đến tỉnh giấc. 

Anh mở mắt ra, đập vào mắt lại là gương mặt to đùng của Ali đang vùi đầu liếm láp giữa hai chân mình, mà quần của mình thì… bay đi đâu mất rồi. 

Anh bật dậy: “Ali! Ưmmm ~~”

Trong đêm tối, Ali nâng mắt nhìn anh, thì thào: “Chúng ta làm thêm lần nữa đi anh.”

Thật ra, để mà nói rõ cái gọi là “lần nữa” thực chất phải là bao nhiêu thì không biết được. Chỉ biết hai người bọn họ lại dính lấy nhau chơi tới hơn hai giờ sáng mới coi như thoả mãn mà ngủ yên.

Phong Ngoa

Add comment

error: Alert: Copy không được đâu bé ơi!!!