Đêm nay đã định là một đêm kịch liệt.
Hai người không ngừng hôn môi, lưỡi quấn lấy nhau, bên dưới là một hồi đưa đẩy giao hòa. Nóng bỏng và ẩm ướt, trần tục nhưng xinh đẹp.
Naqvi đã rên rỉ khàn cả giọng, tâm trí quay cuồng. Giữa chừng hắn được anh kéo hắn thay đổi tư thế, khiến hắn hứng chịu những cú va chạm mạnh mẽ và kích tình từ anh.
“Ưm a ~”
Naqvi chống tay không nổi nữa, chỉ có thể ôm lấy vai anh thở hổn hển.
Phía sau lưng anh là đôi cánh xinh đẹp thỉnh thoảng lại vẫy mạnh vài cái làm bụi phấn sáng tung ra. Hắn nhìn một hồi thì nhịn không được mà đưa tay ra vuốt ve chiếc cánh khỏe mạnh phía bên phải.
Cảm giác lành lạnh, trơn nhẵn và đàn hồi chứ không hề dễ rách như vẻ ngoài trông giống một lớp màng mỏng của nó, đầu ngón tay vừa chạm vào dính đầy phấn, sáng lấp lánh, kỳ lạ là mấy hạt phấn bé li ti này mềm và mịn tới nỗi chẳng cảm giác được gì ngoại trừ hơi lạnh dịu nhẹ giống như chạm phải sương, nhưng không hề ướt.
Hắn ngây ngốc nhìn mấy đầu ngón tay dính phấn sáng của mình một hồi, sau đó giống như bị thôi thúc mà đưa đến bên môi liếm sạch.
Khải Liên thấy người trong lòng cứ vuốt lên cánh mình rồi liếm liếm mấy đầu ngón tay, thân dưới hơi dừng lại, anh bật cười hỏi: “Ngon không?”
Naqvi chép miệng một cái, không biết phải diễn tả làm sao, lại thò tay sờ cánh anh thêm lần nữa, nhưng lần này còn chưa kịp liếm thì bên dưới bỗng dưng bị thúc một cái mạnh làm hắn bật người lên, cái tay còn dính phấn không thể làm gì khác hơn là bám vào người anh để tránh cho bị húc bay, hắn nấc một tiếng, đứt quãng nói: “Không… không có vị gì hết.”
“Vậy sao em cứ vuốt rồi liếm mãi thế, như mèo con vậy.”
“Ưm ~ thì… nó lạnh lạnh, giống ăn đá bào.”
Khải Liên bị lời này của hắn chọc cho dở khóc dở cười: “Em còn có tâm tình ăn đá bào lúc này à?”
Nói rồi anh lại đâm mạnh, nhắm thẳng vào điểm nhạy cảm nhất bên trong thành ruột của hắn, đâm cho hắn suýt thì đạt cao trào nhưng rồi ngay giây sau anh đã khéo léo tránh đi vị trí đó, khiến hắn không cách nào lên đỉnh.
Anh cố ý vùi gậy thịt vào thật sâu, nếu có thể anh còn muốn cho cả hai quả cầu vào bên trong nơi ấm áp này, thế nhưng điều này là quá sức với Naqvi rồi, chỉ với khúc gậy thịt to lớn mà hắn đã có cảm giác như bụng sắp bị chọc thủng, khiến hắn chỉ biết cuộn cong mấy đầu ngón chân, không ngừng rên rỉ.
Bây giờ hắn rất khó chịu, cực kỳ khó chịu, bởi vì dương vật phía trước đã nhiều lần muốn bắn ra nhưng không thể bắn, nó sưng đỏ như sắp phát nổ, thế mà anh vẫn cứ cố tình tránh né không đâm vào chỗ “sướng” của hắn.
Naqvi bấu lấy vai anh, mím môi uất ức, hai mắt ngập nước nhìn anh mang theo tức giận nhưng phần lớn lại là vẻ đáng thương. Hắn không thể làm gì khác hơn là tự điều khiển mông mình đuổi theo con quái thú đang đâm chọc lung tung trong cơ thể, muốn điều khiển nó va vào nơi mình muốn. Có khi hắn nhếch mông lên cao, có khi lại lắc sang bên phải, thế nhưng không lần nào thành công.
Ghế sofa lúc này cũng vì cuộc “rượt đuổi” của hai người mà biến thành một cái sopha phủ đầy “kim tuyến”. Trong lúc lăn lộn, Khải Liên không ít lần phải nằm trên ghế, cánh áp trực tiếp xuống mặt ghế khiến bụi phấn sáng dính lên đó. Thực ra ngay cả khi anh không nằm trên ghế, đôi cánh anh cũng sẽ vì sự kích tình mà thi thoảng đập mạnh vài cái khiến bụi phấn tung ra, rơi lả tả. Vậy nên ngoại trừ sopha, trên người anh và Naqvi đều dính một đống lớn, tất cả đều sáng lấp lánh cứ như một dải sao thu nhỏ đính trên thân hai người.
Naqvi lúc này không thể dùng một từ gợi cảm để diễn tả nữa, thử tưởng tượng làn da lúa mạch khỏe khoắn trơn nhẵn kia vừa ướt mồ hôi vừa phủ lên chút bụi sáng lấp lánh sẽ trở nên xinh đẹp như thế nào, là vẻ đẹp chỉ khiến người ta muốn ra sức vuốt ve và cảm nhận. Đó là chưa kể toàn thân hắn còn hơi ửng hồng, hai đầu vú bị cắn đến sưng đỏ, dựng đứng, mắt ướt át, thi thoảng lại cắn lấy môi dưới vì không chịu nổi những kích thích do tình dục mang đến. Đó là cảnh đẹp chỉ có duy nhất một người được nhìn ngắm.
Tuy bận “rượt đuổi” với quái thú trong cơ thể mình, nhưng mỗi lần di chuyển Naqvi đều như hận không thể nằm lết khắp nơi trên sopha để đống bụi phấn dính hết lên người mình. Tuy trên thân hắn đã có không ít, phần lớn còn bị hắn liếm vào bụng nhưng hắn cảm thấy chúng rơi ra xung quanh thật là phí phạm.
Cả quá trình hắn cố gắng không chạm vào phần cánh không trọn vẹn kia của anh, hắn không dám vì sợ nó vẫn còn đau… hoặc là nói, hắn sợ chỉ một động tác nhẹ cũng có thể khiến thứ yếu ớt không còn chút sức sống ấy sẽ rơi xuống. Thế nên hắn cố gắng hết sức bỏ qua nó.
Mà Khải Liên, anh đã quá hiểu hắn, đây cũng không phải lần đầu thế nên anh biết hắn nghĩ cái gì. Anh ôm lấy hắn, lật người lại, giữ chặt đôi tay đang muốn vươn về phía cánh của mình, đè xuống sofa rồi khàn giọng nói: “Đừng nghĩ nhiều, chỉ tập trung vào tôi thôi, Naqvi, cảm nhận tôi là được rồi.”
Nói xong, anh không đùa giỡn hắn nữa mà cho hắn những gì hắn muốn, làm hắn điên loạn và quay cuồng vì khoái cảm để hắn không thể nghĩ nhiều.
Tuyến tiền liệt bất ngờ bị tấn công dồn dập, chẳng mấy chốc sau Naqvi thở mạnh, cơ bắp toàn thân căng lên, há to miệng nhưng tiếng rên rỉ lại như tắc nghẽn, dương vật phía trước giật mạnh vài cái, cuối cùng bắn ra. Khoái cảm mãnh liệt khiến hắn có cảm giác như vừa chạm đến thiên đường, hai mắt mờ đi, gân xanh bên cổ hơi nổi lên, vào giây sau cùng, tiếng rên lớn mới bật ra khỏi miệng được.
Lúc hắn đạt cao trào, hậu huyệt phía sau cũng đồng thời thít chặt lại, “cắn” cho Khải Liên phải hừ mạnh, suýt chút nữa cũng bắn ra cùng với hắn.
Quá nguy hiểm, Khải Liên thầm nghĩ, anh phải dừng lại vuốt ve eo người dưới thân để hắn có thể ổn định lại hơi thở, như vậy cũng là để hậu huyệt của hắn thả lỏng. Đây là lần đầu tiên ân ái ở kiếp này, anh không muốn kết thúc sớm như vậy.
Naqvi đã xụi lơ trên sofa thở phì phò, thần trí bay lên mây khó mà xuống đất trở lại.
Có điều, Khải Liên không chờ cho hắn lấy lại thần trí, hậu huyệt vừa có dấu hiệu thả lỏng là anh lại bắt đầu một đợt tấn công mới.
Dương vật sẫm màu đáng thương của ai đó vừa bắn xong lại bị ép cho tiếp tục ngẩng cao đầu.
Khoái cảm trước đó chưa qua thì cái sau đã ập tới, Naqvi ngay cả tâm tư ăn “đá bào” cũng không còn, nào có hơi sức đâu mà bận tâm đến chuyện sợ chạm phải chiếc cánh đen kia của anh khiến anh đau. Hắn chỉ biết ôm chặt lấy anh, ngửa đầu nhắm mắt, vừa thở vừa kêu a a.
Lần này anh kiểm soát khoái cảm của hắn còn mạnh hơn lần trước, không ngừng đưa hắn lên đến gần cao trào rồi lại giữ cho hắn lơ lửng ở đó, muốn bắn cũng không bắn được. Naqvi thật sự bị anh làm đến quên cả trời đất.
Không thể không nói, khả năng kiểm soát khoái cảm của anh cực kỳ điêu luyện. Chỉ cần là anh muốn thì Naqvi có thể sướng đến run lẩy bẩy, nhưng cũng chỉ cần một vài kỹ xảo là anh có thể kìm hãm hắn không cho hắn bắn.
Giữa chừng Naqvi lại bị ép ngồi trên người anh tự nhún, cái eo bủn rủn đáng thương của hắn không thể làm gì khác hơn là gắng sức hoạt động, dùng hết sự dẻo dai của nó mà nhấp nhô lên xuống, mông tròn to không ngừng va đập vang lên tiếng bành bạch.
Vừa mới bắn xong ban nãy nhưng dương vật sẫm màu của hắn vẫn cứ trướng đỏ và rỉ ra chất lỏng trong suốt, có điều nó không quá sệt như lần đầu, hơi lỏng, nhưng bù lại số lượng rất nhiều, gần như liên tục chảy ra từ cái lỗ trên đỉnh.
Naqvi ngửa người ra sau, hai tay vịn lên đầu gối anh, liên tục nhấp nhô khiến dương vật phía trước không ngừng bị hất lên, đập mạnh vào bụng mình rồi lại đánh lên người anh, làm chất lỏng kia dính ướt khắp nơi.
Khải Liên nhìn không chớp mắt, chỉ cảm thấy nơi này của hắn quá gợi cảm, hình dáng xinh đẹp, màu sắc cũng đẹp, lại thêm chút ít lông thưa thớt rõ ràng là được cố ý cắt tỉa, nhìn thật sự chỉ muốn chạm vào, ngay cả khi nó đang nảy lên không ngừng như thế này.
Khải Liên đưa tay nắm lấy nó, cố ý dùng đầu ngón tay chấm chấm vào cái lỗ nhỏ, lập tức có một sợi chỉ bạc bị kéo ra do đầu ngón tay dính dịch nhờn mà nơi đó tiết ra. Anh cười nhìn hắn: “Em chảy nhiều nước quá Naqvi.”
Naqvi thở ồ ồ, hai mắt đã ướt đẫm vì kích thích sinh lý, cái mũi đỏ ửng, hắn cố gắng lắm mới tìm lại được giọng nói đã khàn đặc của mình, đứt quãng nói: “Vì…. a~ vì sướng quá. Ư hưm ~~ anh lại… không cho em bắn…”
Nói giữa chừng hắn bỗng nhiên kích động kêu to một tiếng, hông càng thêm điên cuồng nhún nhảy: “A a! Đừng, Liên, đừng bóp nó.”
Hóa ra Khải Liên chơi xấu mà bóp nhẹ phần quy đầu cứng đỏ của hắn, động tác như thể muốn nặn ra thêm thứ chất lỏng trong suốt dính dấp này.
Naqvi kêu liên tục, gần như khóc thành tiếng nhưng anh làm như không nghe thấy, vẫn bóp lấy phần thịt xung quanh lỗ sáo muốn nó rỉ ra thêm “nước” cho anh xem.
Naqvi muốn phát điên, vừa kêu lớn vừa đẩy nhanh nhịp độ, cái hông đã phải dùng hết sức lực của mình mà lên lên xuống xuống, hắn cảm giác được mình sắp bắn rồi, lần đạt cực khoái này có lẽ sẽ khiến hắn thực sự phát điên.
Phía sau bị xuyên xỏ và ma sát mạnh bạo, phía trước bị nắn bóp không chút nương tay. Hai thứ khoái cảm cực lớn làm hắn nhanh chóng đầu hàng, không cầm cự nổi nữa, hai chân run lên bần bật.
Kết quả, vào giây phút sắp sửa đạt cực khoái, hai chân đang chống đỡ tư thế này của hắn vì quá run rẩy mà trượt khỏi ghế sofa, mông rơi phịch xuống, dương vật thô to của anh lập tức đóng thẳng vào – giống như nhát búa cuối cùng. Naqvi hét một tiếng, dương vật đang bị anh chơi đùa phía trước phụt một cái bắn tung tóe, sau đó hắn ngã ngửa.
“Naqvi!” Khải Liên giật mình, anh phản ứng rất nhanh, kịp thời đỡ lấy hắn kéo lại, để hắn ngã vào lòng mình.
Naqvi run lên như bị điện giật, chính thức “hồn lìa khỏi xác”, trong khi dương vật của hắn vẫn còn đang không ngừng phun trào dù bị đè ép giữa hai cơ thể, tinh dịch rải đầy bụng cả hai.
Cực khoái quá mạnh, hắn vừa bắn là hậu huyệt co rút lại thật chặt, mấy lần kẹp cho Khải Liên muốn xuất tinh theo. Anh nghiến răng, không để cho hắn có thời gian thở dốc mà nâng mông hắn lên, để hắn tỳ ngực lên người mình làm điểm tựa, sau đó eo bắt đầu khởi động như một cái máy đóng cọc, phập cực nhanh và mạnh.
Naqvi vừa bắn xong đã phải hứng chịu một đợt tấn công dã man, mấy lần bị thúc cho nảy lên, thế nhưng hắn không còn sức để rên rỉ nữa, chỉ biết để mặc thân thể đó cho anh ra vào.
Hắn mệt đến thế mà dương vật đáng thương vừa xuất tinh lại vẫn cứ chảy “sữa”, giống như vòi nước bị rò rỉ, theo từng nhịp thúc vào của anh mà khoái cảm ban nãy cứ bị kéo dài không tắt, “sữa” không ngừng chảy ra.
Hắn cảm thấy mình đã sắp bị vắt khô rồi, hắn lắc đầu nguầy nguậy, mặt đẫm nước mắt nhưng tiếng kêu khóc lại không còn sức phát ra.
A a mông em, sướng quá. Sướng phát điên rồi. Em chịu không nổi. Đừng… đừng thúc vào trong nữa. Dương vật em không còn sữa để chảy nữa rồi.
Trong đầu đầy ắp những lời van xin nài nỉ nhưng ra khỏi miệng lại biến thành tiếng hừ hừ không rõ nghĩa, vừa như bất lực đáng thương lại vừa như thích thú.
Naqvi buông xuôi rồi, hắn vùi đầu bên hõm cổ anh, ngực tỳ trên ngực anh, cái mông lớn cũng không còn sức vểnh lên nữa mà vô lực để mặc anh nâng cao rồi dùng cái chày khổng lồ của mình đâm vào liên tục, gò mông nảy lên không ngừng.
Khải Liên dùng hai tay vịn mông hắn, vừa nâng lên vừa banh nó ra. Nếu đổi lại là một tư thế khác, chẳng hạn như anh đứng phía sau hắn mà làm, anh nhất định có thể thấy được cảnh tượng lỗ nhỏ của hắn nở rộng hết cỡ ngậm chặt lấy vật thể thô to của mình, bấy giờ vật thể đó còn ra vào với tốc độ đáng sợ, mỗi khi anh kéo dương vật ra là vách thịt hồng bên trong cũng bị kéo ra theo một ít, tất cả các nếp nhăn đều căng đến trơn láng, chưa kể dịch ruột và gel bôi trơn dính bên trên khiến nó bóng bẩy ngon lành tới cỡ nào. Tiếc là chủ nhân của nó hiện giờ đã kiệt sức nằm sõng soài trên người anh mặc anh muốn chơi mình thế nào thì chơi thế ấy.
Sau mấy chục cú thúc đẩy thô bạo, lúc Naqvi đã sắp ngất đi anh rốt cuộc hừ mạnh, mày cau lại, cơ bắp căng chặt.
Naqvi có thể cảm nhận được rõ ràng còn quái vật trong cơ thể phình to lên, sau đó phụt một cái bắn ra dòng tinh nóng hổi lấp đầy bụng mình.
Trong nháy mắt hắn tưởng chừng mình có thai rồi bởi vì không biết là ảo giác của hắn hay là vì anh bắn vào quá sâu mà bụng hắn cứ như phình to lên. Naqvi chính thức gục, hắn nằm buông thõng tay xuống khỏi sofa, mặt vùi vào bên cổ anh, dáng vẻ không còn chút hồn vía nào, hai mắt nhắm chặt như chết rồi, trong một khoảng thời gian không cảm nhận được gì nữa.
Chẳng biết qua bao lâu, hắn từ từ lấy lại ý thức, phát hiện người đang ôm mình vẫn luôn vuốt mái tóc ướt mồ hôi của mình.
Khải Liên vừa trông thấy hắn cử động thì hôn cái trán cũng ướt sũng của hắn, hỏi: “Mệt chưa?”
Phải mấy giây sau hắn mới khẽ gật đầu, nói không ra hơi: “Em sắp chết rồi.”
Thật may mắn khi bình thường hắn vẫn luôn tập thể hình, thỉnh thoảng còn chơi boxing, nếu không sau trận này có khi hắn sẽ chết thật. Naqvi nghĩ. Hắn cũng không biết anh lại khỏe như vậy, vượt xa cả trong mơ làm hắn không phòng bị trước, thiếu chút nữa bị làm cho tắc thở.
Khải Liên bật cười, chuyển tay xuống xoa eo cho hắn: “Nghỉ mệt một chút rồi tôi tắm cho em.”
Eo Naqvi đang mẫn cảm, bị đụng vào thì rụt người, hậu huyệt hơi siết lại làm Khải Liên khựng tay, anh vỗ nhẹ cái mông tròn bự của hắn.
“Thả lỏng, đừng siết bậy. Tôi không có nhiều định lực như vẻ ngoài em thấy đâu.”
Naqvi bị anh dọa sợ, hắn mím môi rúc đầu vào sâu trong hõm cổ anh làm đà điểu.
Khải Liên lại vuốt tóc hắn, hôn lên thái dương hắn nói: “Mệt quá thì em ngủ trước đi. Chuyện còn lại để tôi lo.”
Naqvi không nói gì, chỉ ôm lấy anh, nhưng hơi thở dần đều đều. Lúc Khải Liên cho là hắn đã ngủ thì đột nhiên nghe thấy một tiếng thì thầm, có hơi thở phả nhẹ vào cổ: “Em yêu anh. Liên.”
Khải Liên sửng sốt, hơi ngây người, phải mất vài giây ngắn anh mới phản ứng lại, nâng cằm hắn lên mà nhìn. Vừa nâng, anh lập tức đối diện với một đôi con ngươi đen và trong suốt vẫn còn vương hơi nước. Anh hôn lên chúng, nghiêm túc đáp lại: “Tôi cũng vậy. Đã yêu em hơn ba trăm năm và sẽ còn yêu mãi.”
Có những lời này của anh, Naqvi hạnh phúc nở nụ cười.
Add comment