Sau khi bắn ra, Hoàng Bách thở hổn hển không muốn cử động gì nữa, để mặc cho Ali lật người mình lại, điều chỉnh tư thế.
Cậu đặt anh nằm ngửa trên giường, lấy một chiếc gối lót xuống dưới hông anh, nâng hai chân anh lên, tách rộng ra.
Hang động thần bí đang đóng chặt vì thế mà phơi bày, cửa động là những nếp uốn màu hồng, có lẽ vì dư âm cao trào vừa rồi còn chưa qua hết nên chúng khẽ cử động, hơi thít lại rồi thả lỏng ra.
Ali nuốt nước bọt một cái, vươn tay sờ lên, cảm giác mềm mại ẩm ướt, cậu khàn giọng hỏi: “Lúc tắm anh đã chuẩn bị sao?”
Hoàng Bách gật nhẹ đầu, hai má vẫn còn đỏ ửng. Nói ra thật ngại nhưng thói quen của anh từ khi dọn về ở cùng với người yêu nhỏ là mỗi ngày đều chuẩn bị sạch sẽ, cho dù đêm hôm đó cả hai vốn không có ý định làm chuyện người lớn đi chăng nữa. Thế nên hiện giờ nơi đó cực kỳ mềm mại.
Ali lấy gel bôi trơn ra, không phải là mấy phiên bản giới hạn mà cậu phát hiện trong văn phòng của Hoàng Bách, mấy cái đó cậu quên hỏi anh có thể mang về không nên tối nay đáng tiếc là không sử dụng được rồi.
Rất nhanh sau đó một ngón tay đã đi vào, Hoàng Bách rên nhẹ, chủ động mở hai chân rộng thêm để Ali có thể dễ dàng tiếp cận. Bởi vì anh đã sớm chuẩn bị đầy đủ, nên việc mở rộng hoàn toàn không tốn nhiều thời gian, chờ khi lửa dục đốt cháy tâm trí anh, khi đã không thể chờ được nữa thì nơi đó cũng đã sẵn sàng.
Ali rút bốn ngón tay ra, đỡ lấy vật thể to lớn của mình đặt nơi cửa động mà nhẹ nhàng ma sát.
Hoàng Bách thở dốc, thấy cậu mãi dây dưa bên ngoài không chịu tiến vào thì dứt khoát kẹp chân lại, quắp lấy hông cậu khiến cậu đẩy thẳng vào.
Ali kêu một tiếng, kinh ngạc nhìn nơi đó một hơi nuốt trọn dương vật mình, sau đó chọc ghẹo: “Anh gấp gáp quá đi.”
Nói rồi cậu bắt đầu đưa đẩy thân mình, ra ra vào vào theo một tiết tấu nhanh khó tả. Miệng thì bảo anh Bách của cậu gấp nhưng trên thực tế, người gấp hơn là cậu mới đúng, ít nhiều gì Hoàng Bách cũng vừa được bắn một lần, còn cậu từ nãy đến giờ vẫn luôn cứng ngắc.
Hoàng Bách bị sự tấn công dồn dập của cậu làm cho bật ra tiếng rên rỉ không ngừng, ngâm nga như một giai điệu đầy vui thích.
Bởi vì không thể quan sát, mọi cảm giác lúc bấy giờ của anh đều đổ dồn vào bộ phận đang bị ma sát kịch liệt, điểm G bên trong bị chèn ép qua vô số lần mang đến những dòng điện khoái cảm dường như là mới lạ mà cũng dường như là quen thuộc. Nhưng dù có quen thuộc thì Hoàng Bách cũng bắt đầu chịu không nổi. Tay anh túm lấy ga giường mà siết chặt, mấy đầu ngón chân co quắp lại, toàn bộ trọng lượng của hai chân đều do người bên trên nâng đỡ chứ anh đã không còn hơi sức để nâng nữa rồi.
Ali say mê ngắm cơ thể của anh, làn da vốn trắng nõn giờ đã phủ lên màu hồng nhạt quyến rũ, những điểm nóng trên cơ thể đỏ hơn bao giờ hết. Cổ anh, bả vai, hai đầu vú, gò má, chóp mũi, môi, các đầu ngón tay và ngón chân, cả nơi riêng tư đang phơi bày, toàn bộ đều đỏ ửng.
Cậu buông hai chân anh ra, cúi người xuống đè lên cơ thể anh, vùi đầu ngậm lấy hai hạt đậu nhỏ của anh mà gặm cắn. Trong khi đó thân dưới vẫn không hề dừng lại chút nào, thậm chí còn dồn dập hơn.
Trước ngực bỗng bị cắn đau, Hoàng Bách nhíu mày kêu to một tiếng, những tưởng anh sẽ đẩy cậu ra hoặc bảo cậu nhẹ nhàng hơn nhưng phản ứng của anh lại là càng ưỡn ngực ra thêm như muốn người yêu mình cắn chúng mạnh hơn nữa.
Anh thở hổn hển, nâng tay ôm lấy cái đầu xù trên ngực mình: “Ali…”
Giọng nói anh run rẩy, gần như là thều thào mà gọi.
Ali hút mạnh đầu vú của anh rồi buông ra, vừa ngước mắt nhìn anh vừa liếm vòng quanh nó: “Thích không anh?”
Hoàng Bách gật đầu: “Thích. Cả bên kia nữa, a!”
Phía dưới bị thúc mạnh, tuyến tiền liệt lại bị ma sát thô bạo làm anh run lên. Ali thật nghe lời mà chuyển sang phục vụ đầu vú bên kia của anh.
Cậu huy động toàn bộ lực lượng của mình, thân dưới là sự tấn công tới tấp như vũ bão, miệng lưỡi uyển chuyển phục vụ thân trên của anh, mà tay cậu cũng không hề nhàn rỗi, cậu bóp lấy hai cánh mông anh, vừa nhào nặn vừa nâng cao vừa tách chúng ra, khiến lỗ nhỏ của anh càng nở rộng để cậu vùi mình vào sâu hơn nữa.
Trận tình ái này làm Hoàng Bách phải chào thua ba lần, lần đầu là khi cậu liếm cho anh, một lần là giữa chừng bị cậu làm đến bắn ra, sau đó đổi tư thế, anh bị cậu đè nằm sấp xuống, mông chổng lên cao, bắt đầu một cuộc rong ruổi mới. Khi ấy Ali còn chưa thua cuộc, lăn lộn anh một trận dã man nữa mới chính thức phun trào, mà anh cũng theo đó lên đỉnh.
Một trận bắn ba lần khiến anh hơi đuối sức, xong chuyện chỉ có thể nằm dài trên giường.
Kỳ thực Ali vẫn còn thòm thèm muốn ăn anh thêm lần nữa nhưng nhìn anh mệt mỏi nằm trên giường, nơi lỗ nhỏ chảy đầy tinh hoa của mình chưa thể khép lại thì xiêu lòng, ráng nhịn mà bế anh đi tắm.
Hoàng Bách nằm trong lòng cậu, đầu gục bên hõm cổ cậu, để cậu tẩy rửa cho mình. Lúc bấy giờ cà vạt che mắt đã được tháo ra, anh lại thấy đống nội tạng lắc lư của cậu, nhưng anh không để ý lắm, dù sao thì trong quá trình không thấy cảnh tượng bộ lòng rung lên theo từng nhịp nhấp của cậu là được rồi. Nếu phải thấy, anh nghĩ có lẽ mình không bắn nổi ba lần đâu.
Anh nhắm mắt nghỉ ngơi, cảm nhận ngón tay của cậu vói vào trong cửa sau của mình để lấy tinh dịch ra. Nơi đó vẫn còn nhạy cảm, nó làm anh nhịn không được mà dụi mặt vào cổ cậu, thì thào hỏi: “Hôm nay em ăn phải cái gì mà dai sức vậy?”
Lồng ngực Ali rung lên, tiếng cười khẽ truyền ra: “Ăn cơm anh nấu.”
“Người nấu cơm là em mà.”
“Nhưng tiền mua gạo là của anh mà.”
Hoàng Bách bật cười, vậy là lỗi do anh đem tiền về cho người yêu nhỏ quản sao? Hay là do anh nuôi cậu tốt quá? Nhưng rõ ràng là trước khi anh dọn đến đây, thể lực cậu cũng bền bỉ lắm, ‘hành hạ’ anh nhiều đêm mệt mỏi.
Anh cười rồi thả lỏng cơ thể, sau khi sung sướng một trận thì bắt đầu buồn ngủ, còn chưa tắm xong đã ngủ mất, Ali bế anh trở về giường lúc nào không hay.
Vốn dĩ những lúc bình thường sau khi ân ái xong rất ít khi cả hai mặc đồ trở lại, trừ phi trời lạnh, còn không thì đa số toàn là ngủ nude. Nhưng hôm nay Ali suy xét đến việc có thể sáng mai cơ thể mình lại xảy ra thay đổi rồi dọa đến Hoàng Bách lần nữa, vì vậy cậu mặc một bộ đồ ngủ vào, sau đó mới ôm lấy cơ thể trần trụi của anh mà ngủ.
Một đêm say giấc nồng, sáng hôm sau quả đúng như dự đoán, cơ thể Ali có biến hoá.
Hoàng Bách vừa tỉnh giấc, đập vào mắt là một gương mặt máu me đầm đìa… không đúng, phải nói là một gương mặt không có da, chỉ có cơ thịt đỏ hỏn. Anh phải mất năm phút để có thể bình tĩnh, anh nhắm mắt lại, chờ cho trái tim suýt chút nhảy khỏi lồng ngực trở về vị trí cũ mới mở mắt ra lần nữa.
Được rồi, ít ra mí mắt của em ấy cũng đã xuất hiện, cầu mắt không có trợn trừng nhìn mình như ngày hôm qua – anh nghĩ.
Hoàng Bách chậm rãi nhấc cánh tay đỏ hỏn trên eo mình lên, đặt sang bên cạnh rồi ngồi dậy.
Anh nhìn nhìn cậu, chẳng biết nghĩ gì trong đầu mà lại lật chăn lên xem thử bên dưới như thế nào. Lúc trông thấy Ali mặc một bộ đồ ngủ dài tay dài chân, che gần hết cơ thể thì khoé môi cong lên, anh cười nhẹ, thầm biết Ali cũng vì sợ mình bị dọa mà cố tình chọn bộ đồ này.
Anh nhẹ nhàng giở vạt áo của cậu lên, đánh giá.
Cơ thịt đầy đặn hiện ra đã khiến bộ quần áo không còn lơ lửng nữa. Có vẻ như chỉ còn lớp da là vẫn chịu tác dụng của thuốc, thế nên bây giờ trông qua Ali cứ như bị lột da vậy, nhìn mà thổn thức.
Hoàng Bách vươn tay sờ sờ bụng cậu, vẫn là cảm giác săn chắc và láng mịn, thế nên cảm giác bị lột da kia hoàn toàn chỉ là ảo giác.
Anh lại nằm xuống, định bụng ngủ thêm một lúc nữa với cậu.
Lần này đến lượt anh ôm cậu, một tay luồn dưới cổ, một tay vòng qua eo, kéo cậu vào lòng. Cho dù trên thực tế Ali có vóc dáng thuộc dạng cao lớn, cơ bắp cần có ở chỗ nào thì có ở chỗ đó, đứng cùng anh rõ ràng cao lớn hơn, nhưng vừa vào tư thế này là cậu lập tức theo thói quen mà dúi đầu vào ngực anh, dính sát rạt, mũi còn khụt khịt như đang hít ngửi mùi cơ thể của anh.
Hoàng Bách mỉm cười, cảm giác hơi thở nóng ấm phả ra trên ngực mình thật dễ chịu, anh cũng nhắm mắt lại, ngủ thêm một lúc. So ra thì anh đã được nhìn bộ lòng của cậu suốt cả ngày hôm qua, bây giờ nằm ôm một cái ‘xác lột da’ cũng không còn bao nhiêu sợ hãi. Thật không biết anh có nên tự khen khả năng thích ứng của mình hay không nữa… Vậy mà, người nào đó khi tỉnh lại lại chẳng hề bình tĩnh như anh.
Thoạt đầu Ali nhập nhèm mở mắt ra, được anh chủ động hôn hôn mấy cái thì mỉm cười ngọt ngào, sau đó cậu ngồi dậy, đến lúc vén chăn chuẩn bị xuống giường mới phát hiện cả tay lẫn chân mình đều đỏ hỏn như bọn con nít mới sinh, thậm chí còn ghê hơn, cậu gào lên một tiếng rồi chui đầu vào trong chăn.
Hoàng Bách bị phản ứng của cậu chọc cười ha hả. Anh túm tay cậu kéo ra: “Trốn cái gì, anh đâu có sợ.”
Ali bị kéo liền thì cái mặt không da ra, thở hổn hển: “Nhưng em nhìn thấy ghê quá à.”
“Ngoan, có lẽ chiều nay sẽ trở lại bình thường thôi, hôm nay đã là ngày thứ tư rồi.”
Ali không chấp nhận được việc mình biến thành như thế này, thà rằng như mấy bữa trước còn đỡ, hoặc làm quỷ rút ruột cũng được, ít ra nhìn cho ra dáng quỷ, còn cái này ấy à, rõ ràng là xác chết lột da di động, còn không có thẩm mỹ hơn bộ đồ lòng ngày hôm qua.
Hoàng Bách phản bác: “Em nói cái gì vậy, rõ ràng là thế này đỡ hơn chứ.”
“Nhưng trưa nay em xào thịt bò anh lại không ăn.”
“…”
“Thấy chưa, rõ ràng anh cũng thấy nó ghê!”
Vì thế ngày hôm nay Ali đau khổ nhốt mình trong phòng, chờ đến chiều tối, đúng khoảng thời gian mà bốn ngày trước cậu thử thuốc, thuốc chính thức hết tác dụng cậu mới bước ra khỏi phòng, nhào vào lòng anh làm nũng một trận.
Hoàng Bách thở phào một hơi, rốt cuộc cũng có thể thấy lại người yêu nhỏ rồi, bốn ngày không được ngắm, rất nhớ.
Add comment