PHONG NGOA

Chương 20: Tắm rửa

Sau bữa trưa, Nam Trà vừa ôm bạch tuộc trong lòng vừa ngồi gõ máy. Nói thật cái tính dính người này của bạch tuộc kể ra cũng làm cậu khá thích thú, đi đâu cũng được ôm trong tay một cục rau câu mềm mềm dẻo dẻo, lại còn mát lạnh, giữa ngày hè oi bức này quả thật không còn gì tuyệt vời hơn. Thậm chí cậu còn không cần bật điều hòa mà chỉ cần để bạch tuộc bám lên cổ cũng đủ mát mẻ cả buổi trưa, tiết kiệm tối đa tiền điện nha.

Có điều, ngoại trừ lúc đi tắm. Nam Trà lần thứ ba xách bạch tuộc nào đó đang múa may xúc tu đòi tắm chung ra ngoài: “Rau Câu Nhỏ ngoan ngoãn đợi ở đây đi!”

Bạch tuộc nào đó làm sao có thể bỏ qua loại hoạt động tuyệt vời này với người trong lòng chứ, nó búng búng xúc tu, đầu rau câu lúc lắc, lại bẹp bẹp bẹp bò vào phòng tắm.

Tắm chung, tắm chung nào!

Nam Trà xị mặt, quá dính người rồi!

Cậu chụp lấy cái đầu mềm nhấc lên khỏi mặt đất, vừa mang ra ngoài vừa nói: “Không được vào nữa! Rau Câu Nhỏ hư, không nghe lời!”

Bạch tuộc lại múa may xúc tu, lần này thì bám lên tay Nam Trà, không để cậu quăng mình xuống, vài nốt giác hút còn mò lên trên, len vào trong tay áo cậu mút mút mút.

Thôi nào, ta muốn tắm chung với em mà ~

Nam Trà đen mặt, liên tục gỡ xúc tu của nó ra khỏi người mình nhưng bạch tuộc ta có quá nhiều “tay”, hai cái tay của Nam Trà làm sao địch lại? Cậu vừa gỡ được hai cái thì hai cái khác lại dính lên, hoàn toàn không thể quăng được cục rau câu dính người này.

Nam Trà hết cách, tức giận búng cái đầu mềm, nhìn nó lúc lắc một trận mới coi như vừa lòng.

“Được rồi, muốn vào thì vào vậy.”

Nam Trà nghĩ, nếu đã muốn vào, vậy tắm luôn cho nó đi!

Mới đầu Nam Trà sợ sữa tắm gây tổn thương cho da bạch tuộc nên cậu không dám dùng. Bèn chuyển sang muối tắm, trước khi thật sự để bạch tuộc ngâm trong muối tắm cậu cũng thử xem nó có thích ứng không. Khá tốt khi nó vui vẻ bơi qua bơi lại trong bồn tắm đầy nước muối, không có vẻ gì là khó chịu.

Nhìn nó bơi đủ rồi, cậu mới bắt nó ra đặt lên thành bồn mà bắt đầu kỳ cọ.

Kể cũng lạ, cậu hoàn toàn không ngửi thấy mùi tanh hay bất cứ thứ mùi khó chịu nào trên người bạch tuộc. Nhưng mà, kỳ cọ vẫn là chuyện cần thiết.

Kết quả chính là, bạch tuộc nào đó đang trông chờ một hồi cảnh xuân bị đè lên thành bồn kỳ cọ một trận.

Tuy phê thì phê đó, nhưng người trong lòng vẫn còn mặc đồ, nó muốn cậu khỏa thân rồi tắm cho nó cơ.

Bạch tuộc dâm tà híp mắt, đầu tròn không ngừng lắc lư vì bị kỳ cọ, nhưng dù có lắc lư thế nào thì tầm nhìn vẫn dán chặt trên xương quai xanh lộ ra ngoài của Nam Trà, nó bỗng nghĩ ra một sáng kiến!

Bạch tuộc lén lút thò “tay” vào bồn tắm đầy nước, sau đó dùng cái xúc tu ướt nhẹp kia dán lên cổ Nam Trà. Thế là, một dòng nước chảy xuống, lướt qua xương quai xanh của cậu, len vào trong cổ áo, theo dòng nước nhỏ ấy, nơi nó đi qua trở nên ướt át và dính dấp.

Đây cũng chính là mục đích của bạch tuộc.

Nhìn xem, đầu vú đáng yêu nổi lên rồi kìa!

Nam Trà lúc này chỉ mặc một cái áo thun trắng mỏng, vừa dính tý nước thì dán sát vào người, thậm chí còn trở nên bán trong suốt.

Lúc này hai tay và hai chân cậu gần như ướt sũng vì tắm cho bạch tuộc, thế nên cậu cũng chẳng chú ý lắm chỉ một tý nước chảy xuống từ cổ, hoàn toàn không phát hiện ra tầm mắt của con bạch tuộc nào đó đã dán chặt lên đầu ngực cậu.

Bạch tuộc cảm thấy tám cái xúc tu của mình rục rịch lắm rồi, đã lâu nó chưa được chạm vào hai hạt đậu đáng yêu kia, nó còn nhớ cái cảm giác lúc dùng giác hút mút lấy chúng, thật thơm thật mềm ~ Còn có cảm giác lỗ giác hút được đậu nhỏ nhét vào… A~ thích quá làm sao giờ, muốn sờ sờ quá!

Xúc tu của bạch tuộc run rẩy, hơi cuộn lên, toàn thân vì mớ suy nghĩ dâm tà của mình mà biến thành màu hồng phấn, vừa hay chọc đúng vào sở thích của Nam Trà. Cậu thấy cục rau câu trong tay bỗng nhiên đổi màu, còn là màu hồng hệt như bức vẽ hồi nhỏ của nó, thế là bị sự dễ thương của nó làm cho chịu không nổi mà cúi đầu hôn cái chóc lên đầu rau câu hồng của nó.

“Sao lại đổi màu hử? Nghĩ cái gì đó?”

Nam Trà biết mỗi khi Rau Câu Nhỏ đổi sang màu hồng tức là xấu hổ ngại ngùng, còn nếu chuyển sang màu đỏ thì tức là vô cùng vô cùng xấu hổ và ngại ngùng rồi.

Bạch tuộc bất ngờ được hôn, bùm một cái, một làn sóng màu đỏ lan tràn từ cái đầu tròn ra tám xúc tu, toàn thân đỏ ửng, khiến Nam Trà lại hận không thể cạp nó một cái.

Thật ra, bạch tuộc đỏ lên không chỉ vì được hôn, mà phần nhiều còn là vì đương lúc nó thòm thèm đầu ngực của ai đó thì ai đó lại đột nhiên kề gần tới hôn một cái, khiến đầu ngực hấp dẫn kia cũng đến gần hơn, chỉ kém chút nữa đã cọ lên người bạch tuộc rồi.

Bạch tuộc thở hổn hển, quá hấp dẫn, nó… nó không kìm được nữa!

Nam Trà đang cọ cái xúc tu thứ nhất của bạch tuộc, rửa từng nốt giác hút cho nó, bỗng nhiên cảm thấy một vật thể gì đó đè lên ngực mình. Nam Trà lúc này mới giật mình phát hiện có một xúc tu khác đang cách một lớp áo mà dán chặt trên ngực mình.

Có điều, cậu vẫn chưa nhận ra mục đích của bạch tuộc là gì, cậu chỉ nghĩ bạch tuộc lại dính người, muốn bám lên cậu nên vung xúc tu lung tung, cậu không để ý lắm.

Bạch tuộc thấy tiếp cận thành công bèn triển khai bước tiếp theo, âm thầm thò vào trong áo thun người trước mặt, một cách nhẹ nhàng, sau đó nốt giác hút trên xúc tu canh chuẩn vị trí mà hút mạnh một cái. 

Hạt đậu nhỏ đáng thương bị tập kích bất ngờ run bắn lên. Bạch tuộc khoái tới híp cả mắt.

“A!” Nam Trà thì giật nảy mình, hai má nóng ran, một cảm giác tê dại khó hiểu bỗng nhiên lan ra khắp người làm cậu lúng túng, vội vàng kéo cái xúc tu hư hỏng nào đó ra khỏi áo mình: “Đừng quậy!”

Thế nhưng, hành động của cậu lại càng sai hơn. Đầu vú bị hút, đến khi giật ra thì vang lên một tiếng bóc giòn tan, cảm giác tê dại lạ kỳ càng trở nên mãnh liệt hơn, cứ như có dòng điện nhỏ xẹt qua làm Nam Trà không kịp phòng bị mà bật thốt: “A!”

Hai má cậu lúc này đỏ bừng, trong chẳng khác nào màu da của bạch tuộc hư hỏng trước mặt, trong mắt dâng lên hơi nước như phản ứng sinh lý, cậu không biết ngực mình lại nhạy cảm như vậy, chỉ bị Rau Câu Nhỏ hút một cái thôi mà, sao lại…

Nam Trà lúng túng ôm ngực mình, dùng hai mắt ngập nước nhìn bạch tuộc.

Sao đột nhiên nó lại làm như vậy? Nó có biết nó vừa chạm vào đâu không?

Đối với bạch tuộc mà nói, dáng vẻ của Nam Trà bây giờ rất hấp dẫn, quần áo chỗ ướt chỗ không, có chỗ dính vào da thịt, có chỗ trở nên bán trong suốt, lại thêm cái cách mà cậu mở to hai mắt đầy hơi nước của mình nhìn nó. Làm nó xôn xao khó tả, nó vươn một xúc tu ra, chạm chạm mu bàn tay cậu, sau đó quấn lấy, đặt lên đầu mình, muốn cậu tiếp tục cọ cho mình.

Có điều, trong mắt Nam Trà, hành động này lại chẳng khác nào làm nũng, như trẻ con muốn được xoa đầu. Bất giác, tâm đề phòng của cậu buông xuống, lại lần nữa tắm rửa cho bạch tuộc.

Bạch tuộc cũng biết phản ứng vừa rồi của cậu rõ ràng là kháng cự, không muốn bị chạm vào… hoặc cũng có thể là do quá xấu hổ. Nó không đoán được, nhưng nó nghĩ có lẽ không nên thực hiện lại hành động kia, mắc công dọa cậu sợ. Nó biết trong lòng Nam Trà mình lúc này chỉ là một con hải sản hơi thông minh một chút mà thôi.

Bạch tuộc híp mắt, có điều, không chạm thì không chạm, nhưng nó vẫn có thể ngắm. Xem, áo thun đã ướt, đầu vú nhỏ vừa rồi bị hút mạnh đã có hơi sưng lên, nhô rõ dưới lớp áo. Đã vậy, áo thun trắng vì dính nước mà trở nên bán trong suốt, nó có thể thấy được màu phấn hồng đẹp đẽ của chúng. 

Nơi nào đó của bạch tuộc đã sớm khó nhịn, nó khó chịu cọ lên thành bồn.

Đúng lúc này, Nam Trà “tắm” tới cái xúc tu đó, kia cũng chính là thứ dùng để ấy ấy của bạch tuộc, có điều nó không phải ở dạng nguyên hình nên thứ đó trông chẳng khác gì mấy cái xúc tu còn lại, vậy nên Nam Trà hoàn toàn không phân biệt được cho dù cậu biết một trong tám chi của bạch tuộc chính là tua giao phối.

Thứ đó, nếu ở trong trạng thái nguyên hình thì sẽ ẩn dưới thân, lộ ra ngoài chỉ có bảy chi, hình dạng cũng khác với xúc tu, ít giác hút hơn. 

Bây giờ bạch tuộc đang bồn chồn trong người, chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã bị ai đó tóm lấy tua giao phối của mình, chà rửa chà rửa.

Bạch tuộc đánh một cái rùng mình thật mạnh, đầu rau câu run lên, bảy xúc tu kia cuộn tròn lại, chỉ thiếu điều che kín cái mặt bự.

A, cảm giác thích quá ~ Đúng rồi, nơi đó, nhanh hơn một chút, vuốt ve nó đi ~

Nam Trà xoa tới từng cái giác hút của bạch tuộc, cọ rửa kỹ càng.

Bạch tuộc sướng tới ngất ngây, hai mắt vàng híp thành một đường kẽ.

Đến khi Nam Trà cọ xong, vừa buông tay thì nó lật ngửa, lọt tõm vào bồn tắm, phơi bụng lên trời mà nổi lềnh phềnh. Cái xúc tu nào đó vẫn còn duỗi thẳng, lắc lư trong nước.

Nam Trà trố mắt, lật Rau Câu Nhỏ lại, để nó không nằm ngửa trôi nổi trong bồn tắm: “Sao vậy? Tự dưng lại ngã?”

Bạch tuộc thở phì phò vẩy xúc tu: Ta không sao, tới lượt em tắm đó, mau tắm đi!

Bồn tắm để cho bạch tuộc ngâm, Nam Trà tắm bằng vòi hoa sen.

Lúc này cậu mới phát hiện quần áo mình đã ướt nhẹp, khi cậu cởi đồ có hơi đắn đo mà liếc nhìn bạch tuộc nào đó đang thoải mái ngâm trong nước, một cái xúc tu không ngừng cọ qua cọ lại thành bồn. Thấy nó không chú ý tới mình, mà cậu cũng không cần phải kiêng dè quá mức. Nghĩ vậy bèn dứt khoát cởi quần áo, đứng dưới vòi hoa sen mà tắm.

Thỉnh thoảng lại liếc nhìn bạch tuộc, chỉ thấy nó híp mắt nằm im trong bồn, ngoại trừ một cái xúc tu không ngừng cọ tới cọ lui thì không còn động tĩnh gì khác, cậu yên tâm tắm rửa, không để ý đến nó nữa.

Lòng thầm nghĩ, có lẽ thói quen thích mò mẫm kỳ lạ của nó cũng chỉ đơn thuần là do tính dính người thôi.

Nam Trà hoàn toàn không biết, lúc cậu quay lưng lại, bạch tuộc nào đó lại mở to mắt, nhìn chằm chằm cái mông tròn vểnh trắng nõn của cậu.

Khi cậu thoa sữa tắm, tay chà qua mông, cặp mông lên rung rinh đàn hồi, bạch tuộc nào đó lại đẩy nhanh tốc độ cọ “xúc tu” lên thành bồn.

Đến lúc cậu cúi người cọ rửa cẳng chân, lỗ nhỏ hồng hồng thấp thoáng ẩn hiện, bạch tuộc chỉ thiếu điều muốn chết ngất, không ngừng phun bong bóng trong bồn tắm, hai mắt đăm đăm nhìn cái lỗ nhỏ kia một cách chăm chú.

Tiếp đó chính là màn xả nước, Nam Trà theo thói quen mà quay mặt ra ngoài, vật giữa hai chân cũng lắc lư theo, có điều nó đã bị che khuất trong mớ bọt xà phòng, nhìn không tới.

Nhưng chính vì kiểu ẩn ẩn hiện hiện mập mờ này mới làm bạch tuộc muốn bùng cháy.

Quá gợi cảm!

Nước từ vòi sen vừa chảy xuống cuốn trôi bọt xà phòng trên thân thể cậu. Đầu vú hồng nhạt lập tức bại lộ, trông ướt át không chịu được.

Sau đó là cái eo nhỏ, tiếp đến là khu rừng thưa thớt hiện ra, rồi tới dương vật nhỏ hồng mà bạch tuộc đã thòm thèm nãy giờ.

Lớp bọt trắng ở nửa thân dưới Nam Trà vừa trôi đi, bạch tuộc suýt nữa thì đạt tới cao trào vì kích thích thị giác.

Nó thở phì phò, hai mắt vàng vẫn còn nhìn thứ hồng hào xinh xắn đang đung đưa qua lại giữa hai chân cậu.

Nó thật muốn chạm vào, nhưng lúc này vẫn chưa được.

Bạch tuộc đáng thương, còn chưa tự thẩm xong thì Nam Trà đã tắm xong mất rồi. Cậu lau khô người, mặc quần áo đàng hoàng mới bước tới xả nước trong bồn, sau đó bế bạch tuộc ra ngoài. Toàn thân nó bây giờ cứng đơ, nhất là cái xúc tu nào đó chưa đủ thỏa mãn vẫn còn trong tình trạng hết sức khó chịu, bị Nam Trà dùng khăn chà lau mấy cái, bạch tuộc gồng người dữ lắm mới miễn cưỡng ép mình bắn cho nhanh, nếu không một lát nữa sẽ nhịn tới thảm mất.

Tinh dịch của bạch tuộc không có màu trắng đục giống người, mà trong suốt như nước vậy, thế nên thấm vào khăn lau hoàn toàn không thể phát hiện.

Phong Ngoa

Add comment

error: Alert: Copy không được đâu bé ơi!!!