Sam không nghĩ rằng sẽ có ngày mình được hôn anh, thậm chí là một nụ hôn ướt át như vậy.
“Ưm…”
Ban đầu anh chỉ ngậm lấy môi cậu, mút mát nhè nhẹ để cảm nhận cánh môi mềm mại và ngọt ngào đang run rẩy của cậu. Nhưng rồi sau đó anh càng muốn nhiều hơn, việc kìm nén bấy lâu một khi buông thả thì chỉ chút ít thế này là hoàn toàn không thỏa mãn được.
Lưỡi anh mang theo vị ngọt cay của ly rượu vừa uống bắt đầu len lỏi vào khoang miệng cậu.
Sam như bị mùi rượu từ lưỡi anh dụ dỗ, cậu thuận theo hé miệng ra, hai mắt nhắm chặt, bàn tay run run chỉ biết đặt trên ngực anh khẽ nắm lại vì hồi hộp.
Anh vừa tiến vào bên trong thì lập tức cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại đang rụt rè của cậu, không ngừng làm sâu thêm nụ hôn.
“Ư… ưm…” Sam gần như bị ép phải đáp lại, cậu không kìm được mà cong lưỡi lên, lập tức bị anh quấn chặt không tha khiến cậu phải hơi vươn lưỡi ra ngoài để thở nhưng như vậy chỉ càng tạo thêm cơ hội cho anh. Vừa vươn ra ngoài, chiếc lưỡi hồng đáng thương đã hơi tê rần lập tức bị anh ngậm lấy, mút nhẹ.
Sau đó nụ hôn đang êm đềm dịu dàng bỗng trở nên mạnh mẽ, anh giữ chặt lấy gáy cậu, không cho cậu trốn tránh mà bắt đầu chiếm đoạt khoang miệng cậu. Mỗi một nơi đều bị anh rà quét, vòm họng trên nhạy cảm cũng bị anh liếm qua mấy lần.
Sam bị cảm giác kỳ lạ khi lần đầu tiên hôn môi kiểu này làm cho rùng mình, cậu không tự chủ được mà phát ra tiếng rên rỉ thật nhỏ. Không biết vì sao, có thể là vì rượu từ miệng anh, cũng có thể là vì rượu vốn có trong cơ thể mà cậu lỡ uống nhiều, toàn thân cậu bắt đầu nóng lên.
Sam không biết, đây kỳ thật là do thứ thuốc không rõ tên có trong ly rượu mà gã Lý Văn Mạnh đưa cho cậu, dù rằng cậu không uống nó nhưng người uống là anh, chút ít vị vẫn còn sót trong miệng anh giờ lại hôn cậu khiến cậu gián tiếp nuốt phải một chút. Hiện giờ, cậu chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, râm ran khó chịu, khao khát muốn được ai đó vuốt ve da thịt mình.
Cậu không kìm được mà xốc vạt áo sơ mi, kéo lấy cánh tay đang ôm eo mình để nó sờ trực tiếp lên da thịt mình. Như cảm nhận được sự hấp tấp của cậu, anh cười khẽ một tiếng, thật khó khăn mà tách khỏi cái miệng ngọt ngào của cậu, tạm dừng nụ hôn.
“Sao thế?” Anh cười hỏi. Bàn tay lớn chiều theo ý cậu mà vuốt ve vòng eo dẻo dai mềm mại.
Sam thở phì phò, khi tách ra rồi mới phát hiện mình thiếu dưỡng khí trầm trọng vì nụ hôn vừa rồi. Mặt cậu lúc này đã đỏ ửng, hai mắt tràn đầy hơi nước, cậu cố gắng nói nhưng vì thở quá gấp mà câu nói đứt quãng: “A-Anh… anh vẫn chưa… nói… có thích em không?”
Không hiểu sao cậu rất cố chấp với việc này, có lẽ là vì đã phải đè nén tình cảm thầm mến thời gian qua, cậu không muốn mình rơi vào một mối quan hệ mập mờ nào đó với anh, điều đó sẽ nhấn chìm cậu mất, vì vậy cậu bức thiết muốn có được một đáp án rõ ràng.
Anh nhìn cánh môi đỏ của cậu, nhịn không được hôn nhẹ lên nó một cái, rất muốn trêu chọc cậu rằng nếu không thích em thì tôi sẽ không hôn em đâu. Nhưng khi nhìn đến hơi nước trong mắt cậu, anh nghiêm túc nói: “Tôi thích em, từ lâu rồi.”
Sam nghe vậy thì kinh ngạc chớp mắt, hơi nước trong mắt lập tức vì cái chớp vừa rồi mà chảy xuống, cậu vội lau đi, sau đó thật cẩn thận hỏi: “T-từ khi nào ạ?”
Anh nâng tay vừa sờ cánh môi cậu vừa nói: “Từ khi em mới đến công ty.” Khi đó anh không muốn để cậu dính vào kẻ như mình – một tên côn trùng lai sống trong khu chung cư mục nát.
Sam nghe anh nói chỉ cảm thấy một niềm hạnh phúc dâng lên trong lòng, hóa ra trong lúc mình tương tư anh, anh cũng thầm để ý đến mình rồi. Cậu chợt cảm thấy mình thật ngu ngốc và nhát gan, nếu có thể can đảm tiến tới một bước có khi đã sớm có được anh mà không phải khổ sở đến tận bây giờ. Cơn kích động khiến cậu ôm lấy mặt anh, hấp tấp hôn môi anh nhưng có lẽ vì không có kinh nghiệm mà cái hôn biến thành cái gặm cắn không có quy luật gì cả.
Anh bị cậu làm cho bật cười, lồng ngực rung rung, anh vội giữ cậu lại, lúc nhìn cậu hỏi trong mắt anh đầy ý cười: “Sam của tôi, em chưa từng hôn ai khác ư?” Hôn thật tệ, giống như chó con đang liếm mặt anh vậy, nhưng điều này lại khiến anh rất vui vẻ.
Cậu đỏ mặt gật đầu thừa nhận: “Đây là lần đầu tiên của em… E-em hôn tệ lắm sao?”
Ở khóe môi cậu còn có một vệt nước bọt, không biết là của ai, anh tiến tới, liếm nhẹ lên nó rồi cắn môi cậu một cái, không trả lời thẳng mà cười bảo: “Em có thể học hỏi từ từ.”
Sau đó anh lại kéo lấy cổ cậu khiến cậu áp sát vào mình, bắt đầu một nụ hôn thứ hai. Chờ khi nó kết thúc, Sam đã rạo rực lắm rồi, mớ rượu mà cậu uống hình như càng lúc càng thấm lên não khiến cậu không kiểm soát được cảm xúc và hành động của mình, hai tay bắt đầu cách một lớp áo mơn trớn cơ ngực săn chắc của anh.
Bị sờ soạng, anh lại cắn lên môi cậu một cái nhẹ, sau đó vội giữ lấy hai tay cậu, hơi thở có phần nặng nề, nói: “Sam của tôi, tạm thời nhịn một chút, tôi đưa em về nhà đã.”
Sam không tỉnh táo lắm, cậu mơ màng dụi mặt vào ngực anh hít ngửi như chú chó nhỏ. Anh bất đắc dĩ vỗ vỗ lưng cậu, dỗ cho cậu trở lại ghế phó lái, sau khi giúp cậu thắt dây an toàn thì nhanh chóng lái xe rời đi.
Sam ngoan ngoãn ngồi yên, thỉnh thoảng lại lắc lắc đầu hòng làm mình tỉnh táo một chút, thời gian mười phút để chạy trở về chung cư không hiểu sao lại trở nên dài lạ thường. Cậu cảm thấy tim mình đập nhanh quá, cơ thể thì nóng ran, thân dưới khó chịu, nó đã sớm có phản ứng vì nụ hôn vừa rồi.
Xe vừa chạy xuống hầm giữ xe của chung cư, Sam đã nhanh chóng kéo anh chui vào thang máy, vội vội vàng vàng ôm chặt lấy cổ anh rồi áp môi lên: “Hôn em nữa đi.”
Anh lập tức ôm lấy cậu, tay không quên bấm nút lên tầng bảy, có lẽ chuyện tốt duy nhất của cái khu chung cư lúc nào cũng không thấy bóng người này đó chính là chẳng sợ bị ai bắt gặp mình đang làm chuyện không đứng đắn ở bên ngoài. Anh cúi đầu ngậm lấy môi cậu, mạnh bạo chiếm lấy miệng lưỡi cậu.
Sam đã không còn mấy tỉnh táo nữa, không biết là do thật sự bị rượu ngấm đến mất lý trí hay là vì cái gì khác, cậu thậm chí còn cả gan cạ thân dưới vào người anh, làm nũng đến khó tin.
“Ư ưm… nữa, em muốn được anh hôn, hức…” Cậu vừa híp mắt hưởng thụ, vừa nhân lúc anh đổi góc hôn mà thì thào: “Nữa đi mà… ưm!”
Dù anh vẫn đang hôn cậu nhưng cậu cứ xin xỏ mãi, một chiếc lưỡi thô bạo tiến vào quấn lấy lưỡi cậu, dây dưa không dứt.
Ting một tiếng, thang máy mở ra, hành lang bên ngoài vẫn trống rỗng không một bóng người. Cả hai vừa ôm vừa kéo nhau, môi lưỡi bên trên vẫn duy trì nụ hôn cuồng nhiệt, cứ thế mà đi đến trước căn hộ 708.
Sam vẫn cố chấp không chịu dừng hôn mặc kệ cho anh lần mò tìm kiếm chìa khóa trong túi quần cậu, giúp cậu mở cửa, sau đó bỗng nhiên anh hạ thấp thân mình, hai tay chuyển xuống mông cậu rồi bế thốc cậu lên.
“Ưmmm…” Sam vội ôm chặt cổ anh hơn, cứ thế bị anh bế đi vào nhà.
Anh dùng chân đá cánh cửa cho nó tự đóng lại, hiện giờ hai tay của anh không rảnh chút nào, anh quen đường quen nẻo đi thẳng vào phòng ngủ của cậu, sau đó đè cậu ở trên giường mà hôn.
Sam như ý thức được rốt cuộc mình cũng trở về nơi quen thuộc, cơn kích động lại kéo đến, cậu hấp tấp cởi nút áo trên thân người đàn ông mà cậu mơ ước đã lâu, sau đó luồn tay vào rồi bắt đầu vuốt ve từng thớ cơ tuyệt mỹ của anh.
Khó khăn lắm anh mới tách khỏi nụ hôn quấn quýt của cậu, anh bắt đầu hôn lên những nơi khác, đây cũng là chuyện mà anh muốn làm từ lâu. Anh hôn cổ cậu để lại từng dấu ấn đỏ hồng, sau đó hôn dọc theo xương quai xanh.
Bấy giờ Sam mới phát hiện không biết từ khi nào anh cũng đã cởi sạch nút áo của mình, vạt áo bị kéo sang hai bên để lộ toàn bộ thân trên. Cơ ngực và bụng của cậu không nhiều nhưng rất thon gọn và dẻo dai, đầu ngực còn hồng hồng khiến anh vừa nhìn thấy đã lập tức ngậm lấy.
“A…” Sam bật thốt vì cảm giác kỳ lạ truyền đến từ đầu ngực, đây là lần đầu tiên có người khác ngoại trừ bản thân cậu đụng vào đó. Người nọ còn là đối tượng thầm mến đã lâu của cậu, nhất thời cậu kích thích đến mức ưỡn thân, như thế lại vô tình dâng hạt đậu hồng của mình cho anh dễ dàng chơi đùa chúng hơn nữa.
Thỉnh thoảng là cái liếm mút nhẹ nhàng, thỉnh thoảng lại là những cái cắn nhẹ trêu đùa, khiến Sam vừa nhột vừa thích, nhưng so với tưởng tượng của cậu hình như còn thiếu chút gì đó, cậu lắp bắp nói: “N-ữa đi anh, mạnh một chút… Ưm!”
Một cơn đau bất ngờ lan đến từ chỗ anh vừa cắn mạnh khiến cậu nức nở khóc lên, anh ngẩng đầu liếm đi mấy giọt nước mắt của cậu, có chút không đành lòng mà dùng tay xoa xoa phần đầu vú đáng thương vừa bị cắn, dỗ dành hỏi: “Em không sợ đau sao? Hửm?”
Vốn tưởng Sam sợ rồi, ngờ đâu cậu lắc đầu, vừa sụt sịt vừa làm nũng: “Em… em muốn nữa, cắn vú em nữa đi… hức… đi mà… ư ~”
Phản ứng cậu như vậy rõ ràng là vừa đau vừa thích, hiểu ra dạng khoái cảm mà cậu muốn, anh cười khẽ một tiếng, trong mắt đầy cưng chiều. Anh cúi xuống, nhắm ngay đầu vú cậu rồi bắt đầu thỏa thích “làm đau” cậu.
Sam ngửa đầu rên rỉ, trong tiếng rên vui sướng còn xen vào những tiếng nức nở nho nhỏ.
Đúng, chính là như vậy! Loại khoái cảm hòa lẫn với từng cơn đau nhẹ của những đêm thủ dâm và ảo tưởng rốt cuộc cũng thành hiện thực rồi!
Add comment