PHONG NGOA

Chương 10: Buổi trưa bình thường của phù thủy Quýt Nhỏ

Chỗ Ali ngồi có mái che, hoàn toàn không lo nắng, nơi này cũng sát với mấy cái kệ gỗ để đồ của cậu. Trên một kệ gỗ còn đặt bể thủy tinh, bể thủy tinh không chứa nước, cũng không nuôi cá, mà là nuôi ốc sên. Nhầy ốc sên ma có rất nhiều tác dụng, mấy hôm trước cậu vừa thu thập một đống dịch nhầy của nó để dùng làm thuốc bán cho khách hàng, là thành phần thường được phối vào khi trong đơn thuốc có một nguyên liệu nào đó lấy từ động vật máu lạnh để giúp người sử dụng không bị sốc phản vệ, khá quan trọng.

Bầy ốc sên này cậu đã nuôi được hai năm, chúng có tuổi thọ không dài, sinh sản vào mùa xuân, chết vào mùa hè, vòng đời chỉ có một năm, bọn ốc non sẽ sống cho đến mùa xuân năm sau rồi sinh sản lần duy nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của tụi nó, sau đó tiếp tục vòng quay tự nhiên, mùa hè lại chết đi.

Thời điểm này đang hồi cuối xuân, sắp đến mùa hè, chẳng mấy chốc mớ trứng sẽ nở và đàn ốc trưởng thành của cậu lìa đời hết.

Ali tách hạt giống xong thì cất vào lọ thủy tinh đặt lên kệ, sau đó kiểm tra bệ thủy tinh nuôi ốc, nhặt đĩa thức ăn đã bị chúng vét sạch sẽ ra, lấy hai củ khoai ma băm nhỏ rồi thả vào trở lại – đây là thứ mà chúng nó yêu thích nhất. Sau khi cho ăn, cậu mở vòi phun sương nhỏ phun, làm ẩm bể nuôi, nếu bể nuôi không ẩm thì chúng sẽ không tiết ra chất nhầy để cậu thu thập. 

Hoàn thành những việc quen thuộc này, cậu lại lần nữa trở vào nhà. Bấy giờ chổi và cây lau cũng đã xong nhiệm vụ của mình, sàn nhà không có lấy một hạt bụi, được lau đến bóng loáng. Máy giặt cũng đã giặt xong, Ali bắt đầu vung vẩy “vá canh phép thuật” của mình đi phơi đồ. 

Công việc nhà chưa bao giờ dễ dàng đến vậy. Nếu có một bà mẹ nội trợ nào đó ở đây, hẳn sẽ ghen tị lắm. 

Ngoại trừ vườn cây nhỏ, bể ốc sên, trong phòng làm việc của Ali còn nuôi ba con chuột bạch mà Hoàng Bách mua cho cậu cùng với bể thủy tinh nuôi thằn lằn bay, bể này to hơn bể ốc nhiều, bên trong đặt nào là cây cây cỏ cỏ, hòn non bộ, suối nước róc rách, trông qua chẳng khác nào một khu rừng được thu nhỏ, bên trong có một con thằn lằn bay. Có điều hầu hết thời gian nó đều ẩn thân, muốn ngắm cũng khó mà ngắm được. 

Ali phơi đồ xong thì đi chăm cho bọn này, thay nước sạch, thêm thức ăn, dọn phân nếu có. Xong việc, cậu mới trở lại phòng ngủ, ôm máy tính kiểm tra một chút xem có ai đặt hàng qua mạng trên web của mình hay không.

Cậu còn ba ống thuốc tàng hình, một ống giống như hàng đã bán cho Lý Hà, có tác dụng ổn định, hai ống còn lại thì chưa, ngoại trừ việc sẽ vô hình trong bốn ngày ra thì việc triệt tiêu âm thanh chỉ diễn ra không đến một ngày. 

Ali vừa di chuột vừa vuốt vuốt yết hầu, cổ họng có hơi ngứa, cậu biết đây là biểu hiện cho việc tác dụng triệt tiêu âm thanh sắp sửa biến mất. Cậu thử kéo dài giọng a một tiếng, hơi khó, đa số vẫn chỉ ra toàn hơi nhưng có lẽ qua tầm một giờ đồng hồ nữa sẽ khôi phục hoàn toàn. 

Vừa vào trang web đã có một đống thông báo tin nhắn được gửi đến cửa hàng phù thủy Quýt Nhỏ của cậu. Trước hết phải nói đến lai lịch của trang web này, những web kinh doanh các mặt hàng không thuộc về nhân loại sẽ được quản lý bởi hiệp hội quản lý phi nhân loại, người bình thường sẽ không truy cập vào được. À dĩ nhiên thỉnh thoảng cũng có vài bạn hacker lẻn vào nhưng chưa được bao lâu đã bị đá ra rồi. 

Web của Ali nằm trên hệ thống quản lý này, phần lớn khách hàng là phi nhân loại. Đôi khi sẽ có những người ngoại lệ như Lý Hà, bọn họ biết đến cậu không thông qua hệ thống trang web mà là do được người quen giới thiệu trực tiếp, sẽ tìm đến thẳng cửa hàng nhà cậu mà mua. Thường thì những người này sẽ có một mối quan hệ đặc biệt hoặc quen biết sâu xa với phi nhân loại. Cũng có những người bình thường khác biết đến giới phù thủy nhờ vào các phương thức đặc thù, tỷ như trao đổi thông tin từ các tay hacker hoặc phi nhân loại khác.

Có điều, mấy cái này Ali bây giờ không để tâm lắm, cậu chỉ muốn điều chế thuốc thôi, tiền gì đó, bán một đơn thuốc kiếm được không ít, lại nói, còn có anh Bách nuôi cậu mà. Hề hề. 

Cậu không thường xuyên up hàng lên web bán, vì thuốc của cậu không điều chế đại trà, có công thức riêng, được phối chế thủ công, vì vậy mà mức độ tinh chuẩn cao hơn, tác dụng của thuốc cũng không giống một vài cửa hàng khác càng đến gần ngày hết hạn thì càng bị mất tác dụng. Vì thế mà rất nhiều người thích mua ở chỗ cậu. Mỗi lần hàng mới được update đều sẽ bị người mua giành sạch chỉ trong đôi ba ngày. Lần này cũng vậy, ba lọ thuốc chỉ trong một đêm đã có chủ, đúng vậy, ngay cả hai ống thuốc lỗi có thời gian tác dụng không ổn định cũng có người mua. 

Thuốc tàng hình, đối tượng sử dụng đa phần là các chủng tộc có ngoại hình quá khác biệt so với con người, mà lượng chủng tộc như vậy không phải ít.

Ali lướt xem mớ tin nhắn, sau đó chọn lấy ba người đầu tiên nhắn tin sớm nhất, còn lại thì treo cái thông báo đã hết hàng, hẹn một thời gian sau sẽ có thêm nhưng số lượng vẫn như từ trước đến giờ, không nhiều đâu. 

Sau khi trả lời tin nhắn của khách hàng, tiếp đến là đóng gói ba lọ thuốc để giao cho ba vị khách đặt mua. 

Như khi Lý Hà đến lấy, ba lọ thuốc sắp giao đi này cũng được cậu đặt trong một chiếc hộp lót nhung êm ái, tất nhiên là không thể thiếu mấy quyển sổ hướng dẫn đi kèm, những lọ thuốc lỗi tác dụng không ổn định cũng được lưu ý kỹ càng trong quyển hướng dẫn. 

Chờ khi xong xuôi, công việc trong một buổi sáng bình thường của phù thủy điều chế chỉ có thế, chỉ khác ở chỗ, cậu có người yêu, thế nên phù thủy điều chế cậu đây vẫn còn một chuyện, đó là hàng ngày đi đưa cơm cho người yêu. 

Hôm qua vì sơ suất của cậu nên phải gọi đồ ăn ngoài, thành ra bây giờ nguyên liệu nấu ăn vẫn còn trong tủ lạnh, đỡ cho cậu phải vác cái thân vô hình này của mình ra đường doạ người ta. 

Trong phòng bếp lúc này là cảnh tượng một chiếc quần đùi màu nâu đang không ngừng bay qua bay lại trước bếp, một mớ rau củ bị một con dao lơ lửng gọt vỏ, cắt nhỏ, tiếng dao va vào thớt vang lên không ngừng. 

Ali không mặc áo, vì thế mà chỉ có mỗi cái quần là hiển hiện. Trưa nay cậu xào thịt bò với rau củ, hầm canh đuôi heo, còn có một ít salad trộn giấm mè – cái này là làm riêng cho Hoàng Bách, đây là món anh thích ăn nhất, anh nói cậu trộn rất vừa phải, không quá chua, còn có trứng gà luộc lòng đào cùng với hành phi nữa.

Đều là những món đơn giản không tốn quá nhiều thời gian, canh hầm thì đã có nồi áp suất, chẳng mấy chốc trong phòng bếp đã tỏa ra hương thơm ngào ngạt của thức ăn. 

Ali cho chúng vào hộp giữ nhiệt, mang hai cái chén, hai đôi đũa, hai cái muỗng, đặt vào một cái giỏ to to, trong giỏ ngoại trừ bữa trưa ra còn có ba chiếc hộp đựng thuốc tàng hình, cậu định bụng nghỉ trưa xong, buổi chiều sẽ tự đi giao hàng. Mấy ngày này ở mãi trong nhà điều chế thuốc, bây giờ có dịp cậu cũng muốn nhân tiện ra ngoài hóng gió một chút, hít thở không khí trong lành.

Ali thay đồ, mặc bên trong một cái áo thun in hình hai con chó bông, bên ngoài khoác áo sơ mi, đổi một chiếc quần dài, xách giỏ lên, chuẩn bị đi đưa cơm cho người yêu. 

Ali một tay cầm giỏ, một tay cầm vá canh phép thuật, huơ huơ hai cái, cạch một tiếng, từ trong tủ có một cây chổi bay vèo ra. 

Chổi bay của Ali.

Phong Ngoa

Add comment

error: Alert: Copy không được đâu bé ơi!!!