PHONG NGOA

Chương 10: Bóng đè

Lại như những hôm trước, bạch tuộc không trở về ao. Nó ngồi vắt xúc tu trên tảng đá lớn trong ao chờ Nam Trà đi ngủ, sau đó lẻn vào phòng.

Nam Trà rất dễ ngủ, mỗi lần ngủ đều rất say, khó bị lay tỉnh nhưng đôi khi vẫn có thể cảm nhận được một chút sự vật bên ngoài. Ấy cũng là lý do mà hai hôm gần đây cảnh trong mơ của cậu đều có một phần tương thích với chuyện diễn ra bên ngoài.

Chẳng hạn như bị thủy quái dâm dê.

Quả thật có một con thủy quái đang giở trò với cậu ngay lúc này, động tác còn không chút kiêng dè gì, liên tục phát ra tiếng mút chùn chụt và tiếng nước nhóp nhép.

Bạch tuộc cảm thấy mình quá thiệt thòi, Nam Trà cười với đám lính cấp dưới của nó nhưng chưa cười với thủ lĩnh là nó đây lần nào. Nam Trà còn chủ động vuốt ve đám cấp dưới mà chủ động với nó thì chưa bao giờ. Mặc dù phần lớn thời gian nó ở bên cạnh Nam Trà đều trong trạng thái ngụy trang và lén lút, không thể trách Nam Trà “bất công” với nó được. Nhưng bạch tuộc vẫn nghĩ, mình nên hưởng bù lại phúc lợi đó.

Thế là đêm nay, bạch tuộc bạo dạn hơn hai ngày trước, không còn nhẹ nhàng cẩn thận vì sợ đánh thức Nam Trà nữa.

Bạch tuộc lột hết đồ cậu ra, xoa nắn từ trên xuống dưới, mấy cái xúc tu trườn bò trên da cậu như muốn “liếm” sạch cậu vậy, giác hút tiết ra dịch nhầy và dùng lực mạnh tới phát ra tiếng, để lại một đám dấu hôn sậm màu hơn cả những ngày trước, dày đặc chi chít trên cơ thể Nam Trà.

Nam Trà bị quấy rối như thế làm sao ngủ ngon cho được, mày nhíu chặt, liên tục trở người. Thế nhưng cậu chẳng hay bây giờ mình đã không còn chút mảnh vải che thân, vừa nghiêng người sang một bên, cái mông tròn đầy thịt lập tức lộ ra, trắng nõn.

Bạch tuộc nheo mắt nhìn cặp bánh bao đàn hồi cong vểnh trước mặt, ngắm một lúc mới vươn xúc tu ra xoa nắn.

Ừm, mềm mại, mịn màng, sờ lên thật đã. Bạch tuộc dùng giác hút dán chặt lên cánh mông Nam Trà, da dẻ cậu dù là chỗ nào cũng có một thứ mùi thơm thoang thoảng khiến bạch tuộc hận không thể biến ra nguyên hình rồi siết chặt cậu vào lòng, thỏa sức “ăn”.

Đầu xúc tu đùa giỡn cặp mông căng tròn của Nam Trà, thỉnh thoảng xấu xa đánh vào mông cậu khiến chúng rung lên liên hồi, trông đến là thích mắt. Chơi đã, bạch tuộc bắt đầu len lỏi vào kẽ mông cậu, chạm đến cái động nhỏ thần bí.

Đúng lúc này, Nam Trà hừ nhẹ một tiếng rồi nằm thẳng trở lại, mông tròn lập tức đè lên xúc tu mềm, một phần đỉnh đầu xúc tu bất ngờ bị đẩy vào trong hậu huyệt.

!!!

Bạch tuộc cứng ngắc cả người, cảm giác ấm nóng mềm mại kỳ lạ dù chỉ là một chút cũng khiến nó ngây ra, tròn mắt nhìn nơi đáng lẽ là cái lỗ nhỏ nhỏ nhưng vì cậu nằm thẳng lại mà bị che khuất đi, thành ra bạch tuộc chỉ thấy một cái dương vật hồng hào đã bán cương đang nằm nghiêng trong bụi cỏ thưa thớt.

Tiếc quá, còn chưa xem kỹ nơi đó trông như thế nào, chắc hẳn cũng đáng yêu như cái nơi này, vừa nghĩ vừa dùng xúc tu khều khều dương vật hồng trước mặt khiến nó hơi giật giật.

Nam Trà khó chịu dịch mông, có cái gì kỳ quái mắc kẹt trong mông cậu! Cậu đưa tay muốn kéo nó ra nhưng không hiểu sao lại bị giữ chặt, bèn giơ cái tay khác, cũng bị giữ chặt.

“Ưm ~”

Cậu cảm giác dường như thứ đó muốn tiến sâu vào trong! 

Không được! 

Nam Trà bị bạch tuộc quậy phá nãy giờ đã sớm nửa mê nửa tỉnh, không còn ngủ say như chết, lúc này bị kích thích bất ngờ thì giật mình bừng tỉnh.

Thế nhưng, dường như đã biết trước cậu sẽ bị đánh thức, ngay lúc Nam Trà muốn mở mắt thì bạch tuộc nhanh nhẹn trèo lên bụng cậu, toàn thân phình to ra gấp ba như hạt nhựa khổng lồ* nở to khi hút nước, cái đầu tròn không ngừng rung rinh, nó dùng bốn xúc tu ấn vào các huyệt trên người Nam Trà cùng một lúc, khiến cậu như bị điểm huyệt, không cách nào động đậy đương, cũng không cách mở mắt hay nói chuyện, thế nhưng vẫn có cảm giác.

*Hạt nhựa nở:

http://tapchidongy.vn/upload/images/13291265901438.jpg

Cơ thể căng cứng do phản xạ muốn bật dậy của Nam Trà lập tức thả lỏng, mềm nhũn ra trên giường.

Nam Trà chỉ cảm thấy thân thể mình nặng nề như đeo chì, ngay cả mí mắt cũng không cách nào nhấc nổi. Cậu hoảng sợ, cố gắng muốn cử động nhưng đổi lại chỉ có nhịp thở của cậu là càng lúc càng nặng. Bởi vì cậu cảm giác được có một cái gì đó trơn trơn lành lạnh đang áp trên bụng mình, ở hai cổ tay và cổ chân cũng có.

Nếu động đậy được, Nam Trà nhất định sẽ vung tay đánh loạn xạ rồi nhảy dựng lên – đó là nếu cậu có thể thoát khỏi mấy trăm ký “rau câu” hiện tại đang đè trên người mình. Lại nói, bạch tuộc tuy phình to ra nhưng nó khống chế thân thể rất tốt, vừa đủ để đè chặt Nam Trà nhưng không khiến cậu khó chịu hay nghẹt thở.

Mà Nam Trà bây giờ hốt hoảng không thôi. Cái hiện tượng này vô cùng quen thuộc, Nam Trà thích tiểu thuyết, tất nhiên đã từng đọc rất nhiều thể loại, cũng bắt gặp rất nhiều truyện miêu tả về hiện tượng này. Cậu chắc chắn một trăm phần trăm rằng mình đã bị bóng đè!

Chẳng lẽ người thanh niên ở xóm nhỏ bên kia triền dốc nói đúng? Ngôi nhà này có ma?

Nam Trà từ nhỏ đến lớn thích sinh vật lạ không có nghĩa cũng thích cả sinh vật tâm linh!

Nếu cái thứ lành lạnh đang đè trên người cậu là ma, vậy thì…

Bỗng có một suy nghĩ lóe lên trong đầu cậu.

Chẳng lẽ là… ông nội? 

Đúng vậy! Đây là nhà của ông nội mà, hồn ma ở đây nếu không phải ông nội thì còn có thể là ai cơ chứ!?

Ha ha ha. Không có gì đáng sợ, người nhà, người nhà cả. Nam Trà tự cổ vũ mình trong lòng. 

Ông nội đừng hù con sợ, hu hu hu.

Nếu bây giờ cậu có thể mở miệng thì nhất định đã thốt ra những lời này, có điều cậu đã bị con bạch tuộc xấu xa nào đó điểm huyệt, chỉ có thể nằm yên như chết.

Bạch tuộc rung rung người, thầm cười trong lòng. Hà hà, lần này nó sẽ chơi đùa với cậu thật vui!

Rất nhanh, Nam Trà phát hiện ra con ma này chẳng phải người nhà. Có người nhà nào lại… sờ mó hết cả người cậu, bóp chỗ này xoa chỗ kia không?

Và cậu hoàn toàn không hiểu tại sao quần áo của mình lại biến mất. Rõ rành rành đây là một con ma biến thái nào đó chứ không phải ông nội của cậu, chắc chắn là nó lột đồ cậu! Mà hơn hết là trong mông cậu lúc này còn chứa một vật thể lạ!

Cậu có thể cảm giác được vật thể lạ kia mềm nhũn, đang không ngừng ngo ngoe rục rịch như thể muốn tiến vào sâu hơn nhưng lại chần chừ. 

Hơi thở nặng dần, Nam Trà sợ hãi không thôi, không thể nhìn thấy cũng không thể cử động hay chống trả, chỉ biết bất lực nằm ở đó mặc người bắt nạt.

Tâm lý sợ hãi khiến nước mắt ứa ra, chảy bên khóe mắt cậu. Nam Trà nấc nhẹ một tiếng, lòng thầm khẩn cầu: Đừng mà, đừng mà, đừng làm thế!

Bạch tuộc hơi giật mình, nghiêng cái đầu tròn nhìn Nam Trà, nó cảm nhận được cậu đang sợ, dù không cử động nhưng cơ thể vẫn run lên nhè nhẹ, hậu huyệt hơi co lại siết chặt lấy đầu xúc tu nhỏ của nó.

Là vì nó muốn vào sâu hơn sao?

Ngoan, đừng sợ, ta sẽ không làm hại em.

Bạch tuộc nhẹ nhàng rút đi cái xúc tu khiến người trong lòng sợ hãi, sau đó dùng nó xoa nhẹ vòng eo nhỏ của cậu như đang trấn an.

Nam Trà còn chưa kịp bình tĩnh trở lại thì bên môi bỗng có thứ gì mềm mềm mát mát chạm vào, dịu dàng mút lấy cánh môi dưới của cậu.

Như một nụ hôn…

Đây là, dỗ dành cậu ư?

Dưới cái nhìn của bạch tuộc, cơ thể Nam Trà ngừng run, nó phát hiện ra người trong lòng dường như có chút đáp lại “nụ hôn” của mình, cánh môi bên dưới xúc tu của nó hơi động đậy, miệng hé ra một chút, hơi thở thơm ngát phả lên giác hút của nó khiến nó muốn rụng rời.

Thật đáng yêu! Ngoan, ta sẽ không làm em sợ.

Nam Trà cho rằng “hồn ma” đang hôn mình, nếu nói thật thì cảm giác thực sự rất tuyệt, chỉ có điều nghĩ đến đối phương là một thế lực tâm linh huyền bí nào đó thì cậu có hơi e dè. Nhưng điều đó vẫn không ngăn được một xử nam hai mươi mấy tuổi rồi vẫn chưa từng hôn ai phải nhịn không được mà đỏ mặt. Hai gò má hồng lên thấy rõ.

Bạch tuộc càng nhìn càng thích muốn chết, lại giở trò lưu manh, mấy cái “tay” lạnh ngắt mềm mềm của nó vuốt lên đầu ngực Nam Trà, chà xát hai hạt đầu nhỏ đáng thương. 

Ngực Nam Trà vốn đã nhạy cảm, lúc này đây bị hút mạnh một cái thì tê rần cả lên.

A! Khoan đã!

Nếu Nam Trà có thể mở miệng, cậu nhất định sẽ thốt lên như vậy. Tại sao lại chạm vào ngực cậu chứ? Cậu có phải con gái đâu, nhưng mà… nhưng mà… vì sao ngực cậu lại có cảm giác lạ như thế này? Tê ngứa, thoải mái.

Nam Trà không biết ngay cả khi đang ở trong tình trạng không thể động đậy vì “bóng đè”, biểu hiện của cậu vẫn rất rõ do bản năng.

Cậu run mạnh một cái ngay lúc bạch tuộc dùng giác hút mút mạnh đầu vú cậu.

Bạch tuộc thấy cậu phản ứng như thế thì càng thêm vui vẻ hăng say mút mát, ngay cả khi chúng sưng tấy lên một cách đáng thương vẫn không buông tha, thứ này ngon miệng như vậy, nó không nỡ bỏ đâu.

Tiếp tới nên là dương vật dễ thương kia. Tạm thời nó sẽ bỏ qua hang động nhỏ thần bí sau gò mông cong vểnh ban nãy, nó không muốn khiến cậu sợ.

Thân mình to lớn của bạch tuộc động đậy, vì đã biến to nên cả người của nó lúc này gần như bao phủ Nam Trà dưới thân, cũng may nó có thể khống chế không để trọng lượng cơ thể đè hết lên người Nam Trà, nếu không chắc Nam Trà đã bị nó đè chết.

Vì cái tư thế vi diệu này, bạch tuộc bây giờ cũng ôm trọn luôn thân dưới của Nam Trà, dương vật của cậu từ lúc bị nó trêu ghẹo đầu ngực đã sớm cứng ngắc, đứng thẳng, cọ vào người nó.

Bạch tuộc hơi hạ thấp thân mình, dán cái giác hút to to lên đỉnh đầu dương vật, bắt đầu hút mạnh, quá trình này nếu có đặt camera bên trong để xem nhất định sẽ thấy giống hệt như đang “hút sữa” vậy.

“Vòi sữa” nho nhỏ bị giác hút bám chặt, cơ thịt trên giác hút co giãn khi tạo lực hút càng ép chặt đầu nấm đỏ hồng, thỏa thuê nếm mùi vị ngon lành của thứ nước trong suốt rỉ ra liên tục từ cái lỗ nhỏ trên đỉnh đầu dương vật.

Một số giác hút khác thi nhau áp lên thân dương vật, di chuyển cọ xát, mút mát tạo lực, ngay cả hai quả trứng hồng hồng căng tròn cũng được chăm lo đầy đủ.

A a ~ 

Nam Trà đổ mồ hôi đầy đầu, hơi thở gấp gáp, cậu có chút sợ hãi muốn trốn nhưng không thể, cứ thế mà chìm vào khoái cảm thể xác kỳ lạ.

Cậu còn là xử nam, nhưng tất nhiên cũng từng tự mình giải quyết nhu cầu sinh lý, có điều cảm giác khác xa hiện tại, khi cậu tự giải quyết hoàn toàn không có những vật thể không xác định vuốt ve khắp người mình.

Kỳ lạ quá… mà cũng… sướng quá…

Cậu bị gì thế này? Hiện tượng bóng đè đều là như vậy sao? Ai tới giải thích cho cậu đi!

“A ~” Chỉ trong mấy chốc Nam Trà đã lên đỉnh, lần đầu tiên cảm nhận khoái cảm mà bạch tuộc mang tới khi thần trí tỉnh táo khiến cậu ra nhanh hơn bình thường, còn bật thốt thành tiếng.

Nam Trà bị dư âm khoái cảm vờn quanh, đầu óc từ tỉnh táo trở nên mụ mị, nhất thời không phát hiện ra mình đã có thể cất tiếng. 

Nam Trà nấc nhẹ một cái, đầu nghiêng qua một bên, nước mắt sinh lý ứa ra do khoái cảm, nó còn chưa kịp thấm xuống gối thì đã bị bạch tuộc lau đi.

Cái xúc tu đó nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu, sau đó vuốt vuốt má cậu như đang khen rằng “em ngoan lắm”.

Hơi lạnh bên má khiến Nam Trà theo bản năng áp mặt qua, kề lên trên, chép miệng một cái.

Được rồi, bây giờ thì ngủ đi.

Bạch tuộc giải huyệt cho Nam Trà, sau đó ấn lên huyệt ngủ của cậu. 

Nam Trà nhấc mí mắt nhưng hơi nước trong mắt phủ kín khiến mọi thứ cậu thấy đều lờ mờ không rõ, cậu chỉ biết “hồn ma” kia vẫn chưa đi, nó còn ngồi lù lù một đống trên bụng cậu, không ngừng vuốt ve xoa nắn thân thể cậu. Nam Trà buông một hơi dài, không cố được nữa mà chìm vào giấc ngủ say.

Bạch tuộc thỏa mãn rồi nên thu nhỏ thân thể, lẹp bẹp bò xuống giường thực hiện công việc mà hai đêm trước nó đã làm tới quen tay: Đi nhúng khăn ướt rồi lau người cho Nam Trà.

Giữa chừng nó lại thả dê cậu một phen, sau khi xong xuôi mới mãn nguyện kéo Nam Trà vào lòng, ôm chặt, đôi mắt to vàng nhắm lại, cũng chìm vào giấc ngủ.

Phong Ngoa

Add comment

error: Alert: Copy không được đâu bé ơi!!!